"Không."
"Đi mà."
"Không là không."
"Gia Lạc, sao con cứ cố chấp như vậy? Con đã 29 tuổi rồi, không còn nhỏ nhắn gì nữa. Con xem, bạn bè cấp ba, đại học của con đều đã lập gia đình sinh con hết rồi. Còn con, bạn gái còn chưa một lần dắt về nhà cho bố mẹ xem mặt."
Anh xoa xoa trán. Vấn đề này đã nói đi nói lại cả trăm nghìn lần, sao mẹ anh vẫn cố tình không hiểu.
"Mẹ, chuyện tình cảm không thể gượng ép."
"Lạc, yêu động vật là chuyện tốt, nhưng mà con là con người đó. Tuyệt đối không thể chết già cùng 37 con mèo như truyền thuyết được."
"Động vật còn đáng tin hơn con người. Con sống cùng chúng có gì không tốt?" – Anh ngầm châm thêm dầu vào lửa.
"Lạc, con nói thật đi. Hay là con thích đàn ông?"
"..."
"Con không nói có nghĩa là đồng ý sao? Thật sao bé Lạc của mẹ? Thì ra con đã ngả theo xu hướng này sao?" – Đầu dây bên kia thảm thiết.
Anh lạnh nhạt – "Mẹ, chiêu mè nheo của mẹ chỉ có tác dụng với bố thôi. Nếu không còn chuyện gì, bên con sắp có ca mổ rồi."
Mẹ của anh nghe đến thế, liền hắng giọng lên tiếng – "Lạc, cô gái lần này là nghe nói cũng rất yêu động vật, còn nữa tính tình vui vẻ, dễ thương y như mẹ vậy.... A lô, Lạc, con còn đó không không? Này Trần Gia Lạc."
Mẹ anh lập tức gọi lại, bà biết anh vẫn sẽ trả lời.
Quả nhiên không sai. Gia Lạc của bà ở đầu kia vẫn miễn cưỡng bắt máy.
Mẹ anh ở bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-trung-nghin-dam/1516203/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.