Tối hôm đó Hạc nằm mơ thấy hoàng tử nồi cơm điện một lần nữa. Cô ngồi cùng trên ngựa với hoàng tử. Hoàng tử rất dịu dàng ôm lấy eo cô. Cô quay lại nhìn hoàng tử, quả nhiên không ngoài mong đợi vẫn chỉ nhìn thấy cái nồi cơm đang hướng về phía cô, hoàn toàn không thấy được vẻ mặt của người kia.
Hạc thở dài.
Hoàng tử đột nhiên nói – "Nếu cho nàng thấy mặt nàng phải nguyện ở bên cạnh ta."
Cô còn chưa kịp suy nghĩ thì hoàng tử đã đưa tay định tháo nồi cơm xuống. Hạc hoảng hốt nói – "Này anh, tôi vẫn chưa đồng ý."
"Ta đâu có hỏi ý nàng." – Thế là hoàng tử một phát tháo cái nồi cơm xuống ném lăn lông lốc sang một bên. Hạc nhìn mặt hoàng tử, mặt trắng không còn một giọt máu, lắp bắp – "Kim... Kim...."
Đến đây Hạc thét lên mộ tiếng giật mình tỉnh giấc ngồi bật dậy. Cô vội vàng nhìn quanh phát hiện ra mình đã mơ. Hoàng tử nồi cơm điện cô đã mơ thấy mấy tháng rồi. Hạc cũng bị hắn ta đâm chết mấy lần, đổ không biết bao nhiêu lít máu trong mơ rồi. Thế nhưng sao lần này hoàng tử lại đặc biệt ôn hoà đến thế, không những không chém cô mà cuối cùng còn tốt bụng cho cô xem mặt. Mà mặt đã xem rồi, cô còn cảm thấy đáng sợ hơn là hắn rút kiếm đâm cô.
Hạc rùng mình nhìn đồng hồ, phát hiện ra mình dậy sớm rồi. Mà cô cũng không muốn ngủ lại, sợ sẽ mơ tiếp giấc mơ kinh dị hồi nãy. Đã dậy sớm, cô quyết định đi ra ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-trung-nghin-dam/1516202/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.