“…”
Quang Viễn lên tiếng, giọng nói mang theo sự ghét bỏ:
“Cút về nhà đi.”
Cô gái này không để lọt tai lời anh nói, như thể không nghe thấy gì:
“Chị này, hay là chị bỏ anh em đi, tính em rất thoáng, chúng ta có thể cưới nhau.”
“Em không hách dịch, không khó tính, khó chiều, khó dỗ, hơn nữa con rất dễ yêu dễ nuôi.”
Nguyệt Thiền đơ ngay tại chỗ, đây rốt cuộc là cái trường hợp gì đây.
Cướp vợ công khai?
Cô định hình lại những gì vừa xảy ra, xét theo cách xưng hô, thì cô gái trước mắt này là em gái của Mạc Quang Viễn. Giờ Nguyệt Thiền mới biết, anh có em gái, cô chỉ mỉn cười, nói:
“Tiếc là chị không có vinh dự đó rồi, bọn chị vừa cưới, ly hôn sao mà được.”
Cô gái này vẫn trả lời:
“Thế thì đợi vài năm nữa cũng được.”
“Em thấy thật tiếc cho chị, xinh đẹp như vậy mà lại chấp nhận gả cho anh trai em.”
Nói rồi cô gái này thở dài, nhìn Nguyệt Thiền với vẻ tiếc nuối. Cô thấy cứ im lặng thế này thì không hay cho lắm, đành bắt chuyện:
“Em gái, em tên gì, năm nay bao nhiêu tuổi rồi?”
Cô gái này không ngại ngùng gì, nhanh chóng chạy lại bên cạnh Nguyệt Thiền, đứng cạnh nhau, khoảng cách chiều cao của hai người lại càng rõ ràng. Cô gái này chỉ cao tới vai áo Nguyệt Thiền, thế mới thấy Mạc Quang Viễn cao cỡ nào.
"Chị, em tên là Mạc Thư Ý, chị không cần phải nói, em biết tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-thoat-khoi-anh/3550603/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.