"Em có bằng lòng ở bên anh không, Thu Thu?"
Không biết qua bao lâu Sầm Nam mới buông cậu ra, dán lên trán Lương Mộc Thu, chóp mũi hai người thân mật chạm vào nhau rồi nhẹ giọng hỏi cậu lần nữa.
Tay Lương Mộc Thu nắm lấy áo sơ mi của Sầm Nam, nắm mạnh đến mức cúc áo sơ mi cũng lung lay sắp đứt, cuối cùng thì cũng rời ra nằm trong lòng bàn tay cậu.
Lương Mộc Thu thất thần nhìn cái cúc áo này.
Khi mới tốt nghiệp trung học, trong trường đang thịnh hành một bộ phim truyền hình đại loại là những người yêu nhau phải có được cúc áo thứ hai từ trên xuống, nơi đó là gần trái tim nhất.
Tháo cúc áo này xuống tặng người ta chính là một lời tỏ tình không lời nói.
Sầm Nam chỉ cười, chê cái trào lưu ngốc nghếch này, thỉnh thoảng có một hai nữa sinh to gan đến trước mặt anh, anh cũng chỉ lạnh nhạt nói một câu: "Không cho."
Lương Mộc Thu cũng rục rà rục rịch nhưng lại không dám mở miệng.
Nhưng cậu không ngờ cúc áo của mình lại biến mất trước tiên.
Chụp ảnh tốt nghiệp xong cậu liền cởi áo khoác đồng phục ra tiện tay đặt ở chỗ ngồi, kết quả mới qua một buổi trưa, cúc áo thứ hai của cậu đã không cánh mà bay.
Cậu mãi không biết ai là người đã lấy nó.
Cho đến khi sống chung với Sầm Nam, một buổi chiều nọ cậu nhìn thấy trong chiếc hộp nơi Sầm Nam cất khuy măng sét đồng hồ của anh có một cúc áo trắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-hon/2513680/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.