🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

*



Lương Mộc Thu ngẩng đầu nhìn thầy mình, muốn nói lại thôi.



La Văn mỉm cười rồi vỗ vai cậu.



"So với thầy thì số con tốt hơn, còn có thể tìm được người mà con bằng lòng ở bên." Giọng nói La Văn ôn hoà, "Khi còn trẻ thầy đây cũng từng yêu rất nhiều người, nguyên nhân chia tay cũng có đủ loại, cuối cùng mới nhận ra vẫn là một mình tự tại nhất."



Ông suy nghĩ một chút rồi nói: "Cuộc đời rộng lớn, chờ khi con đến tuổi của ta sẽ nhận ra yêu hận nhất thời không quan trọng, quan trọng nhất là phải để cho mình không hối hận. Miễn là con không hối hận thì cứ làm, giống như việc mở phòng làm việc, giống như việc yêu đương."



Lương Mộc Thu hiểu rõ.



Cậu cười cười với La Văn, bố cậu qua đời sớm, cậu lớn lên cùng mẹ và bà ngoại cũng rất hạnh phúc, cho đến giờ vẫn chưa từng cảm thấy mình thiếu thốn gì.



Nhưng La Văn đối với cậu vừa là thầy cũng vừa là cha.



Ông không nói thẳng lời ủng hộ cậu nhưng hành động của ông lại luôn chứng minh điều đó.



Không hiểu sao mũi cậu hơi xót, khẽ nói: "Con biết rồi, cảm ơn thầy."



La Văn vỗ lưng cậu: "Vậy thì đi thôi, đừng trì hoãn nữa. Không phải có người đang chờ con sao?"



*



Lương Mộc Thu rời khỏi nhà La Văn.



Cánh cổng vừa đóng lại, căn nhà thanh u cùng với ánh đèn ấm áp đều bị chặn lại phía sau.



Nhưng ngọn đèn ngoài hành lang đong đưa dưới cửa

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-hon/2513682/chuong-42.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mượn Hôn
Chương 42: Về nhà với anh
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.