Quân Nghiên tiến lên một bước, trong mắt hiện lên vẻ đau lòng mãnh liệt, nói với Lục Trạm: “Tôi cũng không nỡ để huynh đi mạo hiểm, nhưng nếu không trải qua sự tôi luyện trong khói lửa chiến tranh rừng rực, không trải qua lễ rửa tội bằng máu, làm sao một Lục Trạm có thể được gọi là chiến thần? Mặc kệ thế nào, huynh nhất định sẽ bước vào con đường đó, mà tôi, chỉ muốn trợ giúp huynh.”
Khi cô ả nói lời này ánh mắt rất chân thành, vẻ mặt tha thiết, thậm chí nói đến chỗ cảm động còn định giơ tay vuốt ve mặt Lục Trạm.
Minh Cẩm ở bên cạnh rốt cuộc không nhịn nổi, lớn tiếng đằng hắng.
Nếu chỉ là lời nói ngả ngớn thì có lẽ nàng lờ đi, nhưng hiện tại còn dám động tay động chân vào chồng nàng trước mặt nàng, quả thực không thể tha thứ.
Thật ra Minh Cẩm cảm thấy may mắn Quân Nghiên tự tìm tới thay vì Lục Trạm đến cửa, ít nhất nàng có thể ở bên cạnh canh chừng nếu Quân Nghiên quấy rối Lục Trạm, ít nhất Lục Trạm sẽ không bị chuốc cho những đồ ăn thức uống bỏ thuốc để bị Quân Nghiên chiếm dụng.
“Đủ rồi.” Lục Trạm mặt mày xanh mét, né tránh bàn tay mất dạy của Quân Nghiên, hất chân đá vào tấm bản đồ trải dưới đất cuốn nó lại, lạnh lùng gằn giọng, “Không có việc gì thì cút xéo, ta sẽ không ra chiến trường.”
Lục Trạm không nghĩ mình ra chiến trường là có thể giải quyết được mọi việc, huống chi chiến tranh vừa mới lắng xuống, chuyện Quân Nghiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-hoa-tren-gam/2526890/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.