Mối quan hệ giữa hai người càng ngày càng gần gũi, họ hiểu nhau và trân trọng nhau hơn. Cả hai nhận ra họ không thể sống thiếu nhau, nhận ra họ càng ngày càng yêu nhau hơn. Quân nắm lấy tay Diễm, kéo Diễm cúi xuống, Quân hôn Diễm, bây giờ cảm xúc của cả hai đang dâng trào, họ không nghĩ được chuyện gì khác. Quân hôn lên môi, lên tóc, lên má, lên mắt rồi xuống đến cổ Diễm. Vết thương trên bụng Quân khiến sự động chạm giữa hai người làm Quân nhăn mặt lại vì đau, cả hai buông nhau ra. Diễm vội cởi áo của Quân, lấy cuộn băng y tế, Diễm bắt đầu buộc lại vết thương cho Quân.
Làm xong, Diễm nói.
_Anh đi ngủ đi...!!
Nắm lấy tay Diễm, Quân hỏi.
_Em có thể ở lại đây cho đến khi nào anh ngủ rồi em về phòng được không....??
Diễm đỏ bừng mặt đáp.
_Vâng...!!
Bài hát ru Quân dạy Diễm, Diễm đã học thuộc, đầu Quân gối lên đùi Diễm, Diễm hát ru nho nhỏ. Quân dần chìm vào giấc ngủ. Chờ cho Quân ngủ say, Diễm đặt đầu Quân lên gối, chỉnh lại chăn cho Quân, Diễm nhẹ nhàng rời khỏi phòng.
Bước ra phòng khách, Diễm gặp bà Hoa. Diễm mỉm cười hỏi.
_Dì vẫn chưa ngủ sao....??
_Dì thấy khó ngủ nên ngủ không được....!!
_Chắc là Dì đang suy nghĩ chuyện gì...??
Từ sau vụ bà Hoa lấy giấy tờ nhà đất cho Quân, bà vẫn chưa có dịp nói lời xin lỗi Diễm. Bà luôn sống trong tâm trạng thấp thỏm, lo âu nên tối nay bà muốn chính thức xin lỗi Diễm.
_Dì xin lỗi, Dì đã phụ tấm lòng của cháu dành cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-chong/728300/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.