Đầu tiên Quân đưa Diễm đến công ty, do sáng nay công ty Quân có một cuộc họp nên Quân không thể bỏ lỡ được. Diễm ngồi đợi Quân trong văn phòng. Quân bảo thư kí bưng cà phê cho Diễm. Cô ta vốn ghét Diễm, nên nhân cơ hội chỉ có một mình Diễm ở trong phòng, cô ta khinh khỉnh bảo Diễm.
_Cô đúng là một con cáo, tôi không biết cô dùng cách gì để quyến rũ anh Quân nhưng sớm muộn gì cô cũng lộ bộ mặt thật của cô thôi…!!!
Diễm đang lo lắng không yên, tâm tĩnh không được ổn định, cô ta lại chọc tức Diễm. Diễm bực mình đáp.
_Cô chỉ là một nhân viên bình thường của anh Quân thôi, cô có đang vượt quá bổn phận của mình không….??
_Vì tôi lo cho hạnh phúc của anh ấy nên tôi mới nói thế….!!
_Tôi hiểu nhưng chẳng phải anh ấy đã chọn tôi là gì. Cô có lo cũng không được, cô nên làm tốt bổn phận của mình đi thì hơn…!!!
Cô ta mím môi.
_Đừng tưởng cô được anh Quân yêu là có thể lên giọng với tôi. Một con nhóc như cô dù có giỏi dở thủ đoạn đến đây cũng không thể bằng dấu mãi được cái đuôi cáo của mình đâu…!!
Diễm mệt mỏi không đáp. Diễm thấy tranh cãi với một kẻ như cô ta chẳng ích gì. Diễm không muốn nói cho cô ta biết Diễm yêu Quân, cần Quân nhiều như thế nào, Diễm chỉ muốn nói điều đó cho Quân biết thôi. Ngoài ra Diễm không quan tâm cô ta nói như thế nào, nghĩ ra sao mặc cô ta.
Cô ta nói một hồi, Diễm không đáp lại. Cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-chong/728301/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.