Thẩm Ý đang trải qua ba ngày áp lực nhất từ trước tới nay.
Ngày đầu tiên sau khi mọi người tập hợp, nhà trường tổ chức cho bọn họ thăm quan Bắc Đại. Lần trước Thẩm Ý tới là mùa xuân, lần này đổi thành mùa đông. Tòa kiến trúc tao nhã thời Dân quốc cùng những dãy nhà cao tầng hiện đại hoá đứng sừng sững trong gió lạnh, hồ Vị Danh đã đóng băng từ lâu, rất nhiều sinh viên đang vui vẻ đùa giỡn, trượt băng trên mặt hồ. Bọn họ có vẻ không sợ lạnh, nhìn ai cũng tràn ngập sức sống.
Bước chân đến đây, bạn sẽ thực sự cảm nhận được rằng đây là ngôi trường cao nhất của đất nước chúng ta, mỗi ngôi nhà bạn nhìn thấy đều có một câu chuyện, mỗi góc khuất có thể tìm thấy những thứ đã từng xuất hiện trong sách giáo khoa, dấu vết của các bậc thầy Dân Quốc để lại.
Đâu đâu cũng có bề dày lịch sử và nội tình.
Trong nhóm học sinh cùng đi có rất nhiều người cũng là lần đầu tiên đến Bắc Đại, ai cũng tỏ ra hào hứng, Thẩm Ý lại không có tâm trạng cho lắm. Bắc Đại đã thay đổi rất nhiều trong mười năm qua, nhưng kết cấu cùng kiến trúc tòa nhà chính vẫn giống như hồi ấy. Chuyến thăm quan này luôn làm cô không kìm lòng được nhớ tới mười năm trước, cảnh tượng bố đưa cô tới đây.
Cũng may là mọi người đều hiểu rằng, thăm thú chỉ là phụ, quan trọng nhất vẫn là cuộc thi.
Dựa theo sự sắp xếp, ngày 18 là báo danh và trải nghiệm văn hóa trong khuôn viên trường, ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-tam-vi-ngot/1110448/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.