"Tống Hàng? Sao cậu lại ở đây?" Thẩm Ý hỏi.
Khác với Bắc Đại, sinh viên tham gia trại đông của Thanh Hoa được bố trí nghỉ ở ký túc xá trường, đã trễ thế này cậu ta còn chạy đến đây, là có chuyện gì sao?
Tống Hàng bỏ tay trong túi, chậm rãi lại gần, cậu không trả lời mà chỉ hỏi: "Sao giờ cậu mới đến?"
"À..." Thẩm Ý hơi mất tự nhiên, bởi vì lo cậu ta sẽ truy hỏi mình đã đi đâu.
Cũng may Tống Hàng không nói gì thêm, mà chỉ nhận lấy vali của cô. Hai người đi vào khách sạn, Thẩm Ý tò mò nhìn cậu, "Vậy còn cậu? Bảo vệ của Thanh Hoa rất nghiêm, giờ này cậu đi ra ngoài, coi chừng lát nữa lại không được vào."
Họ cũng không phải là sinh viên trường, chỉ là những thí sinh tới tham dự cuộc thi, nên càng phải tuân thủ theo khuôn phép chứ?
"Tôi chờ người." Tống Hàng thản nhiên nói.
"Chờ... ai chứ?"
Lời còn chưa dứt, trong đại sảnh lại có thêm hai người nữa bước ra, một nam một nữ, thoạt nhìn cũng không lớn hơn họ. Hai người đó là một đôi tình nhân, tay trong tay, tuy rằng không nói gì, nhưng khóe mắt lông mày ngập tràn tình ý khó tách rời.
Nam sinh kia và bạn gái lưu luyến một hồi, quay đầu thấy Tống Hàng nên nói: "Đừng hối, đừng hối, đến ngay đây."
"Cậu không đi cũng không sao, chúng ta thuê luôn một phòng ở đây. Dù sao trễ chút nữa cũng không vào trường được, cũng không thể về ký túc xá."
Nam sinh biết Tống Hàng châm chọc mình, nhưng vì đuối lý nên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-tam-vi-ngot/1110447/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.