"A lô? Cậu có đang nghe không đấy?" Bên kia hỏi một câu.
Thẩm Ý lấy lại tinh thần, ngẫm nghĩ rồi nói: "Tớ vừa rửa mặt xong, đang chuẩn bị đi ngủ."
"Ồ, tớ có quấy rầy cậu không?"
"Cũng không hẳn, cậu chờ tớ một chút..."
Thẩm Ý đứng dậy khỏi bồn cầu, sửa sang lại váy ngủ, lúc đi ra ngoài thì thấy Tạ Mạn Đình đã ngủ. Cô sợ đánh thức cô ấy nên cầm lấy áo khoác rồi lặng lẽ đi ra ngoài, đi một mạch đến ban công nhỏ khép kín cuối hành lang.
"Bạn cùng phòng tớ đang ngủ, tớ đi ra ngoài nói chuyện với cậu."
Hình như Tiêu Nhượng ở bên kia đang cười: "Bạn cùng phòng của cậu cũng ngủ rồi, thế sao cậu còn chưa ngủ?"
"Tớ không ngủ được." Thẩm Ý nói: "Bây giờ trong đầu tớ toàn là cuộc thi ngày mai, nói chuyện với cậu một chút cũng tốt."
Nghe cô nhắc tới cuộc thi, Tiêu Nhượng nói: "Đúng rồi, tớ đang muốn hỏi, hôm nay cậu thi viết đúng không?"
Thẩm Ý im lặng. Lúc này Tiêu Nhượng mới nhận ra vừa rồi cô đã nói gì, cậu cũng đứng hình mất vài giây: "Ngại quá. Tớ vừa quay phim liên tục hai mươi mấy tiếng, bây giờ đầu óc không được tỉnh táo cho lắm. Cậu thông cảm nhé."
Thẩm Ý nghi hoặc: "Quay liên tục hai mươi mấy tiếng? Cậu còn đang quay phim? Không phải nói sẽ về Bắc Kinh tham gia lễ trao giải sao, rốt cuộc khi nào thì đi?"
"Sao nào, nóng lòng muốn gặp tớ hả?"
Giọng điệu này có chút mập mờ, Thẩm Ý cắn môi không đáp. Tiêu Nhượng cũng định thần lại, cậu khẽ hắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-tam-vi-ngot/1110449/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.