Đôi khi, trong tiểu thuyết, ngoài vị thần số phận do mẹ đẻ ngụy trang, còn có một loài sinh vật tồn tại khiến độc giả vô cùng hưng phấn.
Trong mười năm này,haizz, không quan tâm nữa, tóm lại là trong mười năm này cũng tồn tại một người qua đường như thế.
A Hoành nghe đồng nghiệp nhắc đến người này. Đó là một thầy thuốc chữa bệnh bằng phương pháp đông y, sống ở ngõ 6, quận Gobelins, tay nghề châm cứu của người này rất thần kỳ, chuyên trị các bệnh về chân. Nhưng nghe nói người này tính tình lập dị, bất luận người trong nước hay nước ngoài, đẹp trai, xinh xắn đều không chữa, có tiền không chưa, những căn bệnh mà bệnh viện chữa được cũng không chữa.
Ngôn Hi nói: " Mẹ kiếp, chẳng lẽ bắt lão tử đi hủy hoại dung nhan ư?"
A Hoành nói: " Vớ vẩn, khó khăn lắm em mới chăm anh được như thế này, kể cả anh có chấp nhận hy sinh thì em cũng không chịu!"
"Vậy phải làm thế nào đây?"
A Hoành nghiến răng: " Cái bộ mặt này của anh, ngoài việc quyến rũ đàn ông ra thì có được tích sự gì nữa không?"
Cô lấy trong tủ quần áo ra một chiếc khăn, quấn anh thành một bà già rồi nói:"Được rồi, đi thôi."
Anh trầm ngâm." Một chiếc khăn thì làm sao che được vẻ tuấn tú của bản thiếu gia!"
Cô chẳng buồn đếm xỉa đến anh chàng, chở anh bằng chiếc xe đạp cọt cà cọt kẹt, cảm giác như sắp gãy lìa đến nơi.
Qua chiếc khăn quàng, anh cười nói: " A Hoành,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-nam-thuong-nho/3005078/quyen-2-chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.