Đã bao nhiêu năm anh không được chạm vào em, gần mà lại rất xa.
Thế nên, muốn anh tiếp tục hôn em ư?
Đã có một thời gian khá dài, A Hoành không coi Ngôn Hi là đồng loại của cô.
Anh xa vời biết bao.
Không phải xa về khoảng cách, mà cô thấy mình đang đối mặt với anh qua màn hình vi tính. Nghĩa là bạn có thể nhìn thấy rõ mồn một nhất cử nhất động của anh ta, nhưng khi chạm vào anh ta thì ở đầu bên kia, anh ta lại không thể cảm nhận được tình cảm dịu dàng, yêu thương của bạn.
Cô thường buồn rầu nghĩ, tình cảm này thật chán chường biết bao.
Cô thường nói với mọi người bằng giọng cô cùng tự hào rằng: " Tớ đăng kí tận mười nick name trong fan club của DJ Yan,oách không?" Và dĩ nhiên, ngoài việc chứng tỏ rằng cô rất nhàn rỗi, nhà rỗi đến mức yêu anh ta nhiều gấp mười lần người khác ra thì chẳng có gì ghê gớm hơn cả.
Trong lúc người ta khen Ôn Hoành ngoan ngoãn,hiểu chuyện thì bài học cô thu được từ cuộc truy đuổi tình yêu là sự thất bại, nông cạn và ấu trĩ.
Giống như việc cô thường xuyên bắt chước giọng điệu của Ngôn Hi." Phiền chết đi được, thật là phiền hà."
Thích một người như thế, đến tác giả cũng muốn nói, phiền chết đi được thật là phiền hà.
Thích một người như thế, đến tác giả cũng muốn nói, phiền chết đi được thật là phiền hà.
Ngược lại, Ngôn Hi luôn kiềm nén, trước khi anh nói ra câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-nam-thuong-nho/3005080/quyen-2-chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.