Cô bắt một chiếc taxi. Tài xế vừa nghe địa chỉ liền xua tay từ chối. "Cô bé à, khu vực đó đường đang đóng băng, trơn trượt, khó đi lắm."
"Chú ơi, cháu có tiền!" A Hoành móc hết tiền tiêu vặt trong túi áo ra.
"Haizz, chú ngần này tuổi rồi còn tham lam ít tiền của cháu làm gì?” Bác tài tính tình thẳng thắn, nghe nói vậy thì có vẻ bực.
“Chú đừng giận.” A Hoành cuống quýt giải thích: “Anh trai cháu, ở Tô Đông, hai ngày rồi, không về nhà!”
“Vậy à? Thôi thế này nhé cháu gái, chú đưa cháu đến thôn G, chỗ đó cách Tô Đông khoảng một cây số nữa, đường trơn, xe không chạy được, nhưng đi bộ vẫn được, cháu xem thế có ổn không?” Bác tài cũng là người tốt bụng, gợi ý cho A Hoành.
A Hoành vô cùng cảm kích, gật đầu lia lịa rồi lên xe.
Đêm Noel, người trong trung tâm thành phố đông như kiến, xe không chạy nhanh được.
“Chú ơi, nhanh, nhanh nữa đi!” A Hoành như ngồi trên đống lửa.
“Nhanh nữa thì đâm vào người ta mất!” Bác tài bật cười vì thấy cô gái này nói chuyện rất hay.
“Anh cháu, Tô Đông, lạnh!” A Hoành càng cuống lại càng lắp bắp.
Bác tài có vẻ cũng cảm động, nhìn A Hoành rồi nhẹ nhàng nói: “Ok, ta nhanh thêm chút nữa, không được để anh cháu bị lạnh!”
Khi đến thôn G là nửa tiếng sau đó, A Hoành trả tiền rồi vội vã xuống xe.
Bác tài liền thò đầu ra ngoài cửa kính, nói: “Cháu gái cứ đi thẳng, nhìn thấy biển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-nam-thuong-nho/3004837/quyen-1-chuong-10-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.