Nhiếp Vân Thâm đột nhiên rùng mình một cái, Thư Ngạn đỉnh vào điểm nhạy cảm sâu nhất trong mông của hắn, hắn thuần túy làm theo bản năng mà đong đưa eo để bảo bối lớn kia tiến vào sâu hơn, thoải mái rên rỉ mà đưa tay xuống hạ bộ bị đè ép nãy giờ, bắt được tiểu đệ của mình.
Trên người trở nên nhẹ đi, Thư Ngạn bắt lấy đầu gối hắn và trượt tay đến mắt cá chân, ngồi dậy nhường không gian cho Nhiếp Vân Thâm. Vì thế cùng với tiết tấu được thả chậm, Nhiếp Vân Thâm bắt đầu vỗ về chơi đùa chính mình, khuôn mặt toát lên sự mê ly dụ hoặc, một giọt mồ hôi nóng bỏng chảy xuống giữa cơ ngực săn chắc, đầu nhũ vừa mới chơi đến mức nhiễm ánh nước, phá lệ tươi mát ôn nhuận. Thư Ngạn buông tầm mắt xuống, thu toàn bộ thân thể đầy tính cảm này vào trong mắt, ánh mắt thâm tình đến mức có thể làm người ta chết chìm ở bên trong.
Nhiếp Vân Thâm cứ như vậy nhìn Thư Ngạn làm mình, đôi chân dài đặt trên đầu vai y, mà chính mình lại không hề kiêng nể gì mà xoa nắn trụ thể đang đứng thẳng, nơi tuyến dịch thấm đầy tinh dịch nhớp nháp. Bỗng nhiên hắn hút khí một cái, nhếch miệng cười, nói: “Hình như cậu thích tôi.”
Thư Ngạn di chuyển đẩy đưa rồi mới mở miệng, phảng phất như tùy tiện trả lời ấy: “Đúng vậy.”
Đầu trái tim Nhiếp Vân Thâm nhảy dựng, ngay sau đó Thư Ngạn buông lỏng một tay, vòng qua cái tay của hắn mà sờ về phía bụng nhỏ rắn chắc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-nam-dich-thu-mot-phut-chiem-huu/2477792/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.