Thư Ngạn nặng nề áp lên người Nhiếp Vân Thâm thật, hắn kêu to “A” một tiếng, móng tay được cắt sửa cẩn thận đâm vào gạch men sứ, nhưng căn bản không thể chịu được lực đạo phía sau, vì thế đầu ngón tay rất nhanh biến thành màu trắng. Nhiếp Vân Thâm cắn răng nhịn xuống tiếng kêu sắp phát ra khỏi miệng, nhưng chỉ kiên trì được ba giây hắn đã thở hổn hển nói dừng: “Mẹ, mẹ nó, cậu! Cậu chậm một chút!”
Y không thèm nghe, chỉ là giơ tay gỡ bàn tay hắn xuống, ổn định thân hình, mười ngón tay đan xen thành tư thế vô cùng thân mật khăng khít. Thư Ngạn nắm cánh tay hắn sờ vào xương hông và đùi nơi hai người đang cọ xát va chạm, tiết tấu dồn dập đem lại sự nóng bỏng mênh mông, thuốc bôi trơn dùng để khuếch trương lúc trước bị luật động nhanh chóng tạo thành tiếng nước dâm mỹ.
Nhiếp Vân Thâm rất xấu hổ khi phải sờ hông của chính mình, ban đầu còn giãy giụa hai cái, lúc sau đành từ bỏ luôn. Hắn sờ đến nơi Thư Ngạn đang giao hợp với mình, đường cong mềm dẻo săn chắc, phần eo bụng nơi hai người dán sát vừa căng thẳng lại thả lỏng ra, phảng phất dưới da là sự kích động vô hạn, mà mồ hôi thuần túy nhiễm trên da thịt mang hơi thở nam tính. Hắn không nhìn thấy mặt Thư Ngạn, nhưng thân thể của người này sờ lên vô cùng thoải mái, hắn gần như bắt đầu chủ động mà âu yếm chỗ thắt lưng và hông Thư Ngạn, sau đó đột nhiên nghe được tiếng thở dốc vẩn đục.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-nam-dich-thu-mot-phut-chiem-huu/2477796/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.