Nhiếp Vân Thâm cong môi, nhấc chân rời đi.
8 giờ 50 phút, hắn bước vào văn phòng của mình, thay bộ âu phục dự phòng, thắt tốt cà vạt, nhìn gương sửa sang lại dung mạo, xác định không hề có chỗ nào sai lệch mới ngồi vào bàn làm việc mà mở máy tính ra.
Nhiếp Vân Thâm xử lý mấy bưu kiện khẩn cấp và phúc đáp vài ý kiến Review, uống xong một ly cà phê, 9 giờ 20 phút hắn cầm theo máy tính đứng dậy đi đến phòng họp.
Nói một cách chính xác, ông chủ lớn Đỗ Thành trong miệng hắn cũng không phải là ông chủ lớn của toàn bộ ngân hàng F, mà là ông chủ của bộ phận kinh doanh. Jerome Chan – người kiểm soát rủi ro cao nhất của ngân hàng F ở Trung Quốc, là lãnh đạo trực tiếp của Nhiếp Vân Thâm.
Bởi vì ngân hàng F là ngân hàng nước ngoài nên cơ bản lãnh đạo cao cấp đều là người nước ngoài. Vậy nên các phương pháp kiểm soát rủi ro được áp dụng quá chênh lệch so với đặc điểm của địa phương Trung Quốc. Họ phụ thuộc quá nhiều vào kiểm toán ngân hàng mà bỏ qua các điều kiện kinh doanh thực tế của công ty. Khái niệm trên phương diện kiểm soát rủi ro không giống với Nhiếp Vân Thâm chút nào. Nhưng cũng may vị Jerome Chan này rất tốt, ông khá coi trọng và tín nhiệm Nhiếp Vân Thâm, trừ phi xảy ra tình huống đặc biệt, nếu không tuyệt đối không đưa ý kiến kiểm soát rủi ro cho bộ phận kinh doanh, khiến trên mặt công tác Nhiếp Vân Thâm giảm đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-nam-dich-thu-mot-phut-chiem-huu/2477789/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.