Buổi tối, khi Tô Nhiên và Thời An đến địa điểm đã hẹn, Cố Thiên Quân đã có mặt trước.
Vừa thấy Cố Thiên Quân, Thời An vui mừng hớn hở chạy tới, trong mắt là vẻ ỷ lại dễ nhận thấy: "Dì Cố."
Cố Thiên Quân mặc cho Thời An làm nũng, sau đó, cởi áo khoác đồng phục cho nó: "An An, nghe nói hôm nay con ăn rất ngoan."
Đối diện họ,
Tô Nhiên mất tự nhiên ho hai tiếng, đi tới, nhìn Thời An nói: "Không phải cô báo cáo đâu."
"Ồ." Thời An bĩu môi, cũng không dám nói nhiều, ngoan ngoãn ngồi trên ghế, ngẩng đầu nói: "Dì Cố, con muốn uống nước."
Cố Thiên Quân: "Được, dì ra ngoài lấy vài chai."
"Không cần đâu, dì Cố." Thời An véo tay, chỉ vào chai nước vơi một nửa mà Cố Thiên Quân đã uống: "Con uống cái này được rồi."
"Nhưng..." Cố Thiên Quân bất động hồi lâu, do dự: "Chai này dì đã uống mất rồi, hơn nữ không phải con có chứng sạch sẽ hay sao, đợi dì lấy chai mới cho."
Đang định đi.
Thời An kéo cô ấy lại, nghiêng đầu cười: "Dì Cố, không cho con uống nước, con sợ sẽ chết khát mất."
Nói đoạn.
Còn thở dài rất thích hợp.
Cố Thiên Quân lắc đầu, sau khi săn sóc mở nắp chai, đưa nước cho Thời An: "Con đấy nhé."
Thời An mím môi cười: "Cảm ơn dì Cố." Nhận lấy nước, 'ừng ực' uống một ngụm lớn.
Sau khi uống nước xong.
Thời An bèn ngồi ngay ngắn bên cạnh Cố Thiên Quân, vẻ mặt nghiêm túc nghe họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-lam-mua-xuan/3573298/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.