Qua khe cửa nhìn vào bên trong——
Ngón tay thon dài của Cố Thiên Quân thỉnh thoảng lướt ngang, mang theo một giọt nước mắt, đôi đồng tử ảm đạm đờ đẫn, không một tia sáng, lệ trực trào nơi khóe mắt, cô ấy cúi đầu, làn tóc đen che khuất tất cả.
Đưa ánh mắt ra xa hơn, Thời An nhìn thấy trên bàn, dưới đất, ngổn ngang các loại chai lọ, mùi rượu trong không khí càng lúc nồng nặc.
Thời An cắn chặt môi dưới, một hàng bóng tối phản chiếu trên mặt nó, hết lần này tới lần khác lại muốn tự trách chính mình, không đẩy cửa bước vào, lặng lẽ quay người bỏ đi.
Trong lòng hỗn loạn.
Đều là do nó mà Cố Thiên Quân mới đau khổ như vậy.
Đêm thật dài.
Ngày hôm sau.
Khi Thời An tỉnh giấc đã là gần 10 giờ, nó theo thói quen, xuống giường tìm Cố Thiên Quân, đi một vòng lại không thấy ai.
Cuối cùng, trên cửa tủ lạnh, nhìn thấy một tờ giấy note.
Nó cẩn thận từng ly từng tí gỡ xuống, đọc thầm từng chữ trên đó: An An, dì đi làm, bữa sáng và bữa trưa trong tủ lạnh, hâm nóng trong lò vi sóng một chút là được, ngoan ngoãn ở nhà đợi dì nhé. (Mặt cười)
Nụ cười đó,
Nửa ngày cũng chẳng nặn ra được.
Thời An đi đến thư phòng, ngồi trước bàn làm việc, gấp tờ giấy note lại, cất vào ngăn kéo, sau đó, không làm gì cả, chỉ thẫn thờ.
Nhìn mặt trời dần dần treo lủng lẳng trên đỉnh đầu.
Thời An muốn ra ngoài hóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-lam-mua-xuan/3573297/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.