Sáng hôm sau là chủ nhật. Mẫn Nhi tranh thủ dậy thật sớm để qua thăm Vũ Thiên. Sau ngày quay trở lại trường học, bệnh tình của cậu còn nặng hơn trước, cộng thêm chứng bệnh trầm cảm.
Vừa bước đến trước cổng, Mẫn Nhi đã bị tiếng la hét của Lan Vy làm giật mình. Cô bé hớt hải chạy ra, vừa chạy vừa kêu lớn.
- Anh Vũ Thiên bỏ đi đâu mất rồi! Anh Vũ Thiên bỏ đi rồi!
- Lan Vy! Xảy ra chuyện gì?
- Anh Vũ Thiên đã đi mất rồi!
Mẫn Nhi hốt hoảng chạy vào trong. Lục Hy Quân đang cầm trên tay lá thư của Vũ Thiên để lại, bên cạnh là cuốn nhật ký màu nâu mà cậu thường viết nữa.
- Mau tìm Vũ Thiên nhanh lên! Thằng bé đang định tự sát đó!
- Tiểu Mạnh, cho người lục hết thành phố này ra.
- Vâng.
Mẫn Nhi cũng leo lên xe đạp chạy đi. Ma xui quỷ khiến thế nào mà cô lại chạy đến nhà của Phi Khiêm. May mắn là Nhan Trạch Minh đã đi công tác mấy ngày nay. Người giúp việc thấy cô đang nóng vội nên nhanh tay mở cửa. Phi Khiêm vẫn còn đang ngủ trên ghế sofa.
- Phi Khiêm! Phi Khiêm! Làm ơn tỉnh dậy nhanh đi!
- Ưm...cái gì nữa đây? Đến chừng nào các người mới chịu buông tha cho tôi hả?
- VŨ THIÊN TỰ SÁT RỒI!
Bật dậy khỏi ghế sofa, Phi Khiêm không còn tin vào tai của mình, hai tay nắm lấy vai của Mẫn Nhi rồi hỏi lại:
- Cái gì?
- KHÔNG NGHE HẢ? VŨ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-lam-lan-ngo-dong-thay-la/2554394/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.