Sau một hồi hiến máu...
- Chúng tôi cần thêm máu nữa! Bệnh nhân đang bị băng huyết!
Nhìn nét mặt của Mẫn Nhi vì hiến máu mà cũng xanh xao, Cố Mộc Hoàn nói với con gái:
- Mẫn Nhi, để cho ba. Con ra ngoài nghỉ ngơi đi.
- Nhưng ba...
- Nghe lời ba, ba không sao đâu...
Mẫn Nhi chỉ còn biết ngoan ngoãn nghe theo. Sau khi cô ra ngoài, bác sĩ cũng lo lắng bước đến khuyên Cố Mộc Hoàn:
- Ngài còn trụ được nữa không?
- Cứ lấy đến khi đủ để cứu được Vũ Thiên, mặc kệ tôi.
...
Một hồi lâu sau, máu để hiến cho Vũ Thiên cũng đủ. Nhưng Cố Mộc Hoàn đã hoàn toàn kiệt sức, khi vừa bước ra khỏi cửa, hắn ngã quỵ xuống. Lục Hy Quân hốt hoảng chạy đến.
- Mộc Hoàn! Anh có sao không?
- Không sao...không sao...
- Sắp ngất đến nơi rồi mà còn không sao! Cô y tá! Giúp tôi với!
Cố Mộc Hoàn được đưa vào phòng nằm nghỉ. Mặt mũi của hắn tái nhợt đi vì hiến nhiều máu. Lục Hy Quân lo lắng, vừa bóp vai vừa hỏi han:
- Anh có mệt lắm không? Hay là để em đi gọi bác sĩ?
- Không sao đâu mà...Mẫn Nhi con ra ngoài một lát...
Thấy Cố Mộc Hoàn gãi đầu làm ám hiệu, Mẫn Nhi liền ra ngoài ngay. Hắn thều thào:
- Anh mệt quá...em lại gần đây để anh nói...
- Em đây.
Vừa ghé sát lại gần, Lục Hy Quân đã bị Cố Mộc Hoàn hôn vào môi. Nhưng anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-lam-lan-ngo-dong-thay-la/2554392/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.