Cố gắng lắm, Vũ Thiên mới khỏe lại được một chút. Cậu khóc lóc năn nỉ Cố Mộc Hoàn và Lục Hy Quân cho mình được quay trở lại trường học. May mắn là thai vẫn còn nhỏ, cộng thêm cậu không bị nghén nên vẫn chưa ai phát hiện.
Một tuần nữa trôi qua rồi, Phi Khiêm như một kẻ điên giữa trường học. Những người bạn trong đội bóng định đến hỏi thăm, nhưng nhìn thấy ánh mắt như muốn giết người của anh, ai cũng sợ không dám đến gần.
Vũ Thiên thì lê từng bước nặng nề trên sân, hai hốc mắt vẫn còn ướt đẫm những dòng lệ, đôi môi khô khốc, tím tái đến đáng thương. Mọi người không hiểu nổi chuyện gì đã xảy ra với cậu, và với Phi Khiêm. Chỉ có Mẫn Nhi là biết rõ thôi.
Nhớ có lần Vũ Thiên chỉ bị cảm nhẹ, mà Phi Khiêm nhất quyết bảo cậu nghỉ ở nhà dưỡng sức. Hôm sau thấy cậu đến trường, anh còn ân cần dìu cậu đến tận cửa lớp, lo lắng từng chút một cho cậu.
Nhưng bây giờ, cậu bệnh tưởng chừng như sắp chết, lại đang mang thai, Phi Khiêm không còn đến bên cậu nữa. Cũng đúng thôi, vì chính cậu là tên khốn nạn mà.
- Phi...Khiêm...
Phi Khiêm bất chợt quay lưng lại, hai con người bị thứ gọi là tình yêu hành hạ đưa mắt nhìn nhau. Không ai nói được một lời nào nữa. Vũ Thiên cúi mặt ho khụ khụ. Nhìn người con trai tràn đầy sức sống ngày nào, bây giờ gầy teo tóp lại, mặt mũi xanh xao, Phi Khiêm muốn chạy đến ôm chặt cậu vào lòng, mắng yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-lam-lan-ngo-dong-thay-la/2554395/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.