Cố Mi cảm nhận rõ ràng, từ sau lần nói chuyện dưới mái hiên trong hôm mưa đó, thái độ Dung Trạm đối với nàng tốt hơn trước nhiều.
Thay đổi lớn nhất là, à, tiền lương y cho nàng tăng lên rồi. Hơn nữa, còn tăng không ít.
Cố mi có thể nói, được tăng tiền lương vui lắm à?
Nàng nâng bạc trắng toát trong tay, kích động mà nước mắt giàn giụa đấy nước mắt giàn giụa luôn. Sau đó vô cùng kích động, nàng chạy ngay tới phường may để tìm vải may y phục mới.
Trong quá trình chọn vải và nhẩm tính số tiền cuối cùng nàng bỗng nhiên nhiệt huyết sôi trào, sau đó, sau đó, đứa nhóc này đã đặt cho mỗi người trong Thanh Bình lâu một bộ.
Đứa nhóc Cố Mi của lúc đó, thực sự quá phóng khoáng, còn vỗ ngực mà nói, cứ lấy hết, tỷ đây trả.
Cho tới cùng có bao nhiêu phóng khoáng, thì tiền rời người nàng có bấy nhiêu tờ.
Này là tiền lương tăng thêm Dung trạm cho nàng mà, nàng thực sự mới tháng đầu tiên đã không giữ được, còn cho mỗi người trong khách điếm một bộ y phục.
Người ta bảo mua lòng người, tốt nhất là nâng cao quan hệ. Như vậy sau này còn có thể dễ nhờ vả.
Dù sao nàng chọn vải cũng không phải quá đắt, bảy thước trở xuống, cũng không tốn bao nhiêu bạc.
Sau đó, hôm nàng đi lấy y phục quay lại, liền rất phóng khoáng đem bao y phục đập một cái lên tủ, chân run run nghiêng người dựa vào quầy hàng đen nhánh, kéo cổ áo của Bánh gạo nhỏ đang định chạy đi dọn bàn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-khong/528006/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.