Cố Mi ngồi yên trong sảnh khách điếm, miệng không thẻ nói, mắt không thể động.
Trong lòng nàng sớm đã hỏi thăm mười tám đời tổ tông của Liêm Huy, nhưng sao Liêm thiếu hiệp lại không biết vậy, ngược lại còn mang vẻ bình tĩnh ở bên cạnh nhìn nàng trừng trừng.
Ánh mắt ngày càng sâu, Cố Mi ngày càng thấp thỏm.
Cho đến lúc tiếng ngựa kêu truyền tới, tiểu nhị ca hưng phấn chạy vào, cúi đầu khom lưng: "Khách quan, xe ngựa ngài dặn dò ta đã mua được."
Liêm Huy lúc này mới nghiêng đầu, lấy trong tay áo nén bạc ném cho hầu bàn.
Cố Mi không biết nén bạc này giá trị bao nhiêu, nhưng tiểu nhị ca này cả mặt hoan hỉ, tất nhiên là vượt qua giá trị cỗ xe ngựa kia.
Liêm Huy liền ôm nàng lên xe ngựa.
Xe ngựa chật, không gian có hạn. Hai người vừa vào trong, ngay cả chỗ xoay người cũng không có.
Liêm Huy lúc này mới cong hai ngón tay, giải huyệt đạo của nàng.
Huyệt mở kia nằm dưới rốn nàng ba tấc. Nếu như là khi trước Liêm Huy tất sẽ không tự động tay. Dĩ nhiễn sẽ lấy cục đá nhỏ hoặc cái gì đó khai huyện, nhưng bây giờ hắn coi Cố Mi như món đồ riêng của mình, vì vậy càng yên tâm sờ mó rồi.
Có điều gương mặt vẫn nổi lên chút sắc đỏ khả nghi.
Da thịt đụng vào nhau, dù cách một tầng áo, nhưng ngày hè xiêm y mỏng manh, hắn vẫn có thể cảm nhận được da thịt trơn trượt như tơ lụa.
Nhưng Cố Mi cũng không biết trong lòng Liêm Huy sớm đã thoáng qua rất nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-khong/527973/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.