Cố Mi đã đập đũa lần thứ ba rồi.
Nàng là em gái Hồ Nam điển hình không cay thì không vui không tê tê không vào cơm. Nhưng cả con đường này cứ là món ăn mang hương vị quan trọng của nàng thì đều bị Liêm Huy chặn lại, đến cuối cùng thì tới chỗ hắn muốn, một bát nước canh củ cải, không có một tí tẹo mỡ nào.
Hoàn toàn không hỏi đến ý kiến của nàng.
Cơm không có đậu hũ chiên giòn ăn kèm căn bản không phải là cơm.
Cố Mi không thấy ngon miệng. Nàng liền náo loạn lên, ngươi mỗi lần ăn cơm đều chọn phòng khách, trang trí nhã nhặn, nàng nhìn mà nghẹn họng. Nhưng ngươi ngồi nơi cao vậy bỗng nhiên không thấy ngại mà ăn củ cải xanh? Ta cũng chả mong gì đến đãi ngộ vây cá gì đó, nhưng tốt xấu gì có thể có chút thịt được không? Dù gì phần ăn này là bổn cô nương tự bỏ tiền mà, đâu cần ngươi mời. Nhưng ngươi vừa không muốn ta rút tiền, vừa gọi cho ta món này?
Cố Mi thực sự muốn đánh hắn. Nàng thấy vẻ cúi đầu cười của tiểu nhị sắp gãy cả thắt lưng rồi. Nói ra thì cứ ăn củ cải không thức ăn mặn thì có thể tiết kiệm được mấy đồng bạc.
Cô nhóc này nhất định chưa đọc Hồng Lâu Mộng. Nàng không biết món ăn đơn giản mới là phí công sức tiền bạc sao?
Liêm Huy kỳ thực bị oan nha. Do hắn nhìn khóe môi Cố Mi có mấy vết mụn nho nhỏ, đang nghĩ xem có cần gọi thêm phần lê ướp lạnh không.
Khí trời nóng bức, mắt thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-khong/527974/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.