Tô Chiêu Muội vừa nói vừa lộ ra vẻ may mắn: "May mà ta có một phần quyền hạn quản lý, nhờ vậy mà ta vẫn luôn che giấu được thân phận của mình..."
Nghe đến đây, ta lập tức ngắt lời hắn: "Nếu đã biết nguy hiểm như vậy, sao ngươi không dừng dự án lại?"
Nghe vậy, Tô Chiêu Muội ngẩn người: "Có lẽ là vì ta đã c.h.ế.t rồi?"
Lời còn chưa dứt, Đại Vĩ và Ngọc Tử đồng loạt núp sau lưng ta.
Ta gật đầu: "Kể rõ hơn xem?"
Tô Chiêu Muội mặt trắng bệch, không chút biểu cảm: "Lúc thử nghiệm trò chơi ở công ty, ta bỗng nhiên lên cơn đau tim, không thở nổi, nhưng trò chơi vẫn đang tải, và ta đã đăng nhập thành công."
"Có khả năng nào, ngươi vẫn còn sống không?"
Tô Chiêu Muội lắc đầu, vẻ mặt có chút hoang mang: "Ta không biết."
"Vậy, nói cho ta địa chỉ công ty của các ngươi."
"Cái gì?"
"Nếu ngươi đã chết, ta sẽ đi giúp ngươi nhặt xác. Còn nếu ngươi vẫn còn sống, vậy thì đó lại là một lựa chọn khác. Đổi lại, ngươi phải giúp chúng ta thoát ra ngoài."
"..."
Im lặng hồi lâu, hắn ngẩng đôi mắt đỏ ngầu lên nhìn ta: "Đây là điều kiện của ngươi?"
"Không chỉ vậy."
Ta lấy bức tranh cuộn kia ra: "Ta còn muốn ngươi giúp ta in bức tranh này lên mặt."
Tô Chiêu Muội nhận lấy bức tranh, chỉ liếc nhìn qua khe hở, thì bộ y phục trắng của hắn bỗng chốc như bóng nước, rung lắc dữ dội!
Trong bóng trắng mờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-bon-dem/3740160/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.