Cuối cùng, dưới các ngón nghề của Minh Nguyệt Tâm, Mục Vỹ đã phải buông vũ khí đầu hàng, một trận đại chiến nổ ra giữa hai người.
Cùng lúc đó, có các bóng người đang nối đuôi nhau xuất hiện trên hồ nước lạnh băng.
Bọn họ đều đang không ngừng run rẩy, mặt mày thì tái mét, sau đó nhìn xuống hồ nước với vẻ sợ hãi.
“Hắc Đới Ngọc, ngươi có biết tại sao hồ nước này lại lạnh thế không?”
“Không!”
Hắc Đới Ngọc lạnh lùng nói: “Nơi này rất kỳ lạ, nó khiến người ta thấy lạnh lẽo, nhưng không phải cảm giác lạnh từ băng gia, kỳ quái!”
Luân Nhiên nhìn xuống phía dưới rồi lo lắng nói: “Đáng chết! Không biết Minh Nguyệt Tâm đưa Mục Vỹ đi đâu rồi, không lẽ họ có thể chống lại sức lạnh ở đây hay sao?”
Nghe thấy vậy, Hắc Đới Ngọc chầm chậm lắc đầu.
Mặt khác, người của tiểu thế giới Tứ Phương thì đang rất chật vật.
“Mẹ kiếp! Lạnh thế này thì xuống nước kiểu gì?”
Thanh Nghịch Thiên chán nản nói.
Tước Anh cũng lạnh mặt.
Cô ta tu luyện Thánh Tước Quyết của Chu Tước Cung nên có thể chất Hoả, vậy mà cũng không thể chịu được sự gái rét này, thì đương nhiên những người khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4683470/chuong-1385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.