“Vậy cô đang làm cái quái gì thế?”
Mục Vỹ nhìn Minh Nguyệt Tâm mà lòng thấp thỏm.
Hắn thầm gào thét tên Quy Nhất cả trăm lần nhưng hoàn toàn không cảm nhận được hơi thở của y.
Đây là lần đầu tiên tình huống này xảy ra.
“Ngươi đừng vùng vẫy nữa!”
Minh Nguyệt Tâm tựa vào mép giường nhìn Mục Vỹ, mặt đỏ bừng, lúc nói chuyện thì th* d*c.
“Cô muốn làm gì?”
“Ta sẽ không giết ngươi đâu, ngươi đừng lo gì cả!”
Minh Nguyệt Tâm thình lình đổi cách nói chuyện như biến thành một người khác.
“Vậy cô định làm gì đấy?”
“Ta sẽ ban cho ngươi một cơ duyên vĩ đại!”
Minh Nguyệt Tâm bình tĩnh nói: “Cơ duyên này vốn không thuộc về ngươi, nhưng giờ ta gặp phải kiếp nạn nên đành chọn ngươi”.
“Là sao?”
“Nơi này chính là Thủy Thần Cung, di chỉ của Thủy Thần nằm tại đây, trong đó ta có được một phần cơ duyên”, cô ấy giải thích: “Ban đầu nếu ngươi không xuất hiện thì Luân Nhiên cũng sẽ không xuất hiện, cơ duyên này chỉ thuộc về một mình Minh Nguyệt Tâm ta đây. Còn bây giờ cả hai ngươi xuất hiện, một mình ta không chịu được cơ duyên nên chỉ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4683469/chuong-1384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.