"Ôm chặt vào!"
"Cái gì?"
Minh Nguyệt Tâm bỗng nhiên lên tiếng, Mục Vỹ thắc mắc hỏi.
"Ta bảo ngươi ôm chặt vào!”
Minh Nguyệt Tâm trừng mắt nhìn Mục Vỹ với vẻ cứng rắn.
"Ta đã hứa sẽ không giết ngươi, nhưng bây giờ ta và ngươi cùng đứng trên một chiếc thuyền, ta chết thì ngươi cũng chết, cho nên..."
Cô ấy nói rồi ôm chặt lấy cánh tay Mục Vỹ.
Sau tiếng phịch, hai bóng người rơi xuống hồ, biến mất.
"Đuổi theo!"
Trước cảnh tượng đó, Luân Nhiên mà để Minh Nguyệt Tâm trốn thoát mới là lạ.
"Luân thiếu gia!"
Người trùm hết toàn th*n d*** áo bào đen, trong ống tay áo có con rắn chính là Hắc Đới Ngọc của tiểu thế giới Ngũ Độc.
Lúc này, Hắc Đới Ngọc lên tiếng: "Luân thiếu gia, việc này phải giải quyết sớm, Minh Nguyệt Tâm đã bị Tiểu Hắc của ta cắn trúng, độc trong cơ thể Tiểu Hắc có tác dụng k*ch d*c rất mạnh, cô ta chắc chắn không cầm cự nổi đâu".
"Vậy nên ngươi phải tìm ra cô ta càng sớm càng tốt, bảo đảm cô ta sẽ nghe lời ngươi răm rắp, ngươi muốn gì cũng được!"
Hắc Đới Ngọc nở nụ cười đểu cáng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4683468/chuong-1383.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.