Sau khi tiếng động lớn tắt hẳn, hai bóng người bay ra khỏi ngọn lửa.
Một trong đó chính là Mục Vỹ.
Giờ phút này, mặt mũi hắn hơi xanh xao, ho khan, trông hơi nhếch nhác nhưng ánh mắt lại vô cùng hứng khởi.
Tại một bên khác, bóng người còn lại đen từ trên xuống dưới, tóc cháy khét, mùi thịt nướng cùng tiếng xèo xèo vang lên.
Chính là Hỏa Quy Nhất.
"Đại trưởng lão!"
"Đại trưởng lão!"
Các tay chân của đại trưởng lão thấy vậy bèn xông tới.
"Cút đi!"
Nhưng rõ ràng là đại trưởng lão không muốn bọn họ lại gần mình vào lúc này chút nào.
"Cút hết cho ta!", đại trưởng lão giận dữ hét: "Được lắm, hay cho một kẻ Mục Vỹ, ngươi lợi hại lắm, lợi hại lắm!"
Hỏa Quy Nhất la hét om sòm: "Hôm nay lão phu sẽ giết ngươi tại đây để giành lại tôn nghiêm cho trưởng lão Hỏa Hành Sơn ta".
"Giết ta? Tiếc quá, hình như ông không làm được đâu!"
Mục Vỹ cười ha ha, cất bước.
"Khống Thân Quyết!"
Trong lòng thầm quát một câu, hắn thi triển Khống Thân Quyết.
Năm đó hắn tu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4681496/chuong-1304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.