"Hỏa Vũ Phượng, cô đang làm cái quái gì thế?"
Thấy Hỏa Vũ Phượng bảo vệ Mục Vỹ, đại trưởng lão nổi giận: "Lẽ nào cô muôn phản bội Hỏa Hành Sơn ta như Mục Vỹ?"
"Ta..."
"Vũ Phượng, cô tránh ra đi!"
Giữa lúc đó, Mục Vỹ khẽ mỉm cười.
"Ta không tránh!", Hỏa Vũ Phượng cau mày, nói: "Ông ta vốn ghét ngươi, nay nắm thóp được thì kiểu gì cũng vu khống ngươi, chuyện này phải nhờ phụ thân ta ra mặt xử lý".
"Ta đây là đại trưởng lão Hỏa Hành Sơn, chuyện này không cần sơn chủ ra mặt, tự ta giải quyết được".
Hỏa Quy Nhất có vẻ bực mình: "Các ngươi lên hết, xảy ra chuyện gì thì Hỏa Quy Nhất này sẽ chịu trách nhiệm".
"Ông chịu trách nhiệm?"
Mục Vỹ bật cười: "Sợ là ông không chịu trách nhiệm nổi đâu!"
"Cái gì?"
"Hỏa Quy Nhất, Mục Vỹ ta đây được đích thân Hỏa Lân sơn chủ phong là Hỏa Thánh Tử, ông muốn giết là giết được sao?", Mục Vỹ nói một cách hùng hồn: "Hơn nữa, ta thoát chết trong đường tơ kẽ tóc, ông là đại trưởng lão Hỏa Hành Sơn, không phải nên hỏi ta làm thế nào vẫn còn sống ư? Lúc ta bị bắt đi, Hỏa Quy Nhất ông đang ở đâu?"
"Mồm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4681495/chuong-1303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.