“Cái thằng, vẫn định giả ngây với ta à?”, trông thấy dáng vẻ này của Mục Vỹ, Hoả Lân hừ nói: “Cậu đã chuẩn bị sẵn sàng cho trận đại chiến Bách Giới rồi còn gì?”
Nghe thấy vậy, Mục Vỹ hơi ngẩn ra.
“Tiểu tử cậu đừng có mà giấu ta nữa”.
Hoả Lân cười lớn nói: “Ba thiên tài hạt nhân của lão tặc Đế Văn đã chết rồi, nhưng chắc chắn ông ta sẽ không chịu buông xuôi đâu. Ông ta giữ lại mạng của cậu cũng chẳng phải để đối phó với Hoả Hành Sơn, ông ta không có suy nghĩ dơ bẩn ấy. Cho nên khả năng cao là ông ta sẽ cho cậu tham gia đại chiến Bách Giới!”
Nghe thấy thế, Mục Vỹ chỉ biết gãi đầu bất đắc dĩ.
Đúng là hắn không thể giấu chuyện này được nữa rồi.
“Đúng là vậy”.
Nghe Mục Vỹ nói vậy, Hoả Lân khẽ thở dài.
“Mục Vỹ, ta biết cậu không phải người của tiểu thế giới Ngũ Hành. Nhưng dẫu sao, cậu cũng từng gia nhập Hoả Hành Sơn. Nếu Hoả Hành Sơn có thể làm gì giúp cho cậu thì cậu đã chẳng bị ép tham gia đại chiến Bách Giới”.
Hoả Lân có vẻ áy náy nói: “Là Hoả Hành Sơn hại cậu”.
Hại ư?
Nghe thấy vậy, Mục Vỹ lại thấy hơi áy náy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4681497/chuong-1305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.