"Thẹn quá hóa giận, muốn giết người rồi chứ gì!"
Thấy Hỏa Quy Nhất muốn xuống tay với mình, Mục Vỹ cười mỉa mai.
Nhưng hắn chỉ đứng tại chỗ chứ không né tránh.
Với cảnh giới hiện tại của hắn thì dù có tránh cũng hoàn toàn không tránh khỏi.
Nhưng khi thấy Mục Vỹ chỉ đứng yên chứ không làm gì, trong lòng Hỏa Quy Nhất bắt đầu ngờ vực.
Chẳng lẽ tiểu tử này còn thủ đoạn khác? Hỏa Quy Nhất nghĩ vậy bèn lan tỏa linh hồn lực ra đề phòng xung quanh.
"Dù gì cũng là cường giả cảnh giới Sinh Tử mà sao lại dè dặt cẩn thận khi đối mặt với hậu bối chỉ mới đến cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ năm như ta thế kia?"
Dáng vẻ nhìn trước ngó sau của Hỏa Quy Nhất làm Mục Vỹ không kiềm được cười nhạo.
"Chán sống rồi đúng không, ta sẽ cho ngươi toại nguyện!"
Bị Mục Vỹ khích tướng, Hỏa Quy Nhất tức sôi máu.
Hôm nay bị Mục Vỹ vạch trần chuyện này ngay trước mắt bao người, sau này uy nghiêm của ông ta tại Hỏa Hành Sơn sẽ giảm sút.
Cháu trai Hỏa Thông Thiên bị Mục Vỹ g**t ch*t, còn ông ta thì bị hắn vạch tội ngay lúc này.
Cơn phẫn nộ thôi thúc Hỏa Quy Nhất sử dụng gần như toàn bộ thực lực!
Chưởng phong cuồng bạo nghiền ép lên người Mục Vỹ, chân nguyên hỏa hừng hực cũng đổ ập về phía hắn.
"Ha ha, tiền bối lớn tuổi của Hỏa Hành Sơn mà đối phó với hậu bối thế này, quả là mở rộng tầm mắt!"
Đúng lúc đó, một tiếng cười khúc khích bỗng dưng vang lên.
Một bóng dáng màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4679632/chuong-1191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.