"Tất cả hãy yên lặng!"
Ông lão râu tóc bạc phơ khoát tay, khẽ mỉm cười: "Di chỉ Cổ Long là tuyệt địa đột ngột xuất hiện tại núi Huyền Không ta. Có điều nơi này cực kỳ quái lạ, suốt hàng nghìn năm qua núi Huyền Không vẫn chưa thể tìm hiểu mười mươi, vậy nên hôm nay công khai mở di chỉ Cổ Long để mời các vị tới đây tham gia".
"Đương nhiên, các vị lấy được những gì trong di chỉ Cổ Long thì tất cả những thứ đó sẽ thuộc về các vị. Đệ tử núi Huyền Không ta cũng sẽ vào đó".
"Nhưng lão phu nói trước, tuyệt địa trong di chỉ Cổ Long nguy hiểm trùng trùng, do đó các vị phải chú ý bảo vệ tính mạng của bản thân, tuyệt đối không được khinh suất. Núi Huyền Không không chịu trách nhiệm về cái chết của bất kì ai".
Nghe vậy, mọi người đều gật đầu.
Quy định này quá hợp lý rồi.
"Trong di chỉ Cổ Long đâu đâu cũng có nguy hiểm, chỉ cần bất cẩn chút thôi là điều các vị phải đối mặt có thể chính là cái chết. Nơi nào có bảo bối thì có nguy cơ, ngược lại cũng vậy. Còn lại lão không nói nhiều nữa, mong các vị hãy cố gắng hết sức!"
Dứt lời, ông lão giơ tay lên.
Vù vù...
Ong ong ong...
Một cột sáng dựng lên giữa lòng bàn tay ông ta. Ngay sau đó, hàng vạn chùm tia sáng đâm thẳng vào không trung. Chúng nhập làm một và soi sáng cho vị trí đứng của ông lão.
Tiếng ong ong càng lúc càng lớn. Trong chốc lát, một vầng sáng chói lóa dần hiện ra trên đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4679250/chuong-809.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.