Toàn thân bọn yêu quái kia được bao phủ bởi bộ lông xanh, nhìn không khác gì ác quỷ nơi địa ngục.
"Cái giống gì vậy trời?'
Mục Vỹ nhìn trân trối bọn yêu quái lông xanh kia.
Kiến thức của hắn phải gọi là bao la, vậy mà hắn chưa từng thấy sinh vật nào như vậy bao giờ.
Ọc ọc...
Trong lúc ăn xác chết, âm thanh ọc ọc phát ra từ cái miệng đẫm máu của bọn quái vật lông xanh làm ai cũng sởn da gà.
Chạy là thượng sách! Suy nghĩ này vừa nảy lên trong lòng, Mục Vỹ xoay người muốn bỏ chạy ngay.
Tí tách...
Nhưng đúng lúc này, tiếng chất lỏng rơi xuống vang lên. Mục Vỹ cảm giác hình như trên vai mình dính cái gì nhầy nhầy, cúi đầu nhìn thì thấy đó là một thứ chất lỏng màu xanh lá, mùi tanh hôi nồng cực kỳ, rất khó ngửi.
"Má ơi, cái quái gì đây?"
Mục Vỹ vừa la toáng lên thì cứng đờ.
Hắn không kịp nghĩ nhiều, mau chóng lấy kiếm Tiềm Long đâm một nhát vào đằng sau.
Keng!
Vừa đâm kiếm thì tiếng keng dội lại. Trường kiếm đã bị chặn không chút khó khăn.
Giờ thì đến lượt Mục Vỹ sững sờ.
Với kiếm tâm tầng bốn của hắn cộng thêm sự lợi hại vốn có của kiếm tâm Tịch Diệt, kể cả có là cường giả cảnh giới Lưu Ly Kim Thân đi chăng nữa cũng chưa chắc đỡ được một chiêu này. Thế mà thứ quái quỷ sau lưng lại chặn kiếm của hắn.
Rút kiếm Tiềm Long lại, Mục Vỹ lập tức lùi về sau.
Nhưng cái bước lùi này lại đẩy hắn gần đám yêu quái lông xanh tụ tập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4679251/chuong-810.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.