Có nhiều chuyện Mục Vỹ đã chôn sâu trong ký ức, thật sự không muốn nhớ lại.
“Năm xưa, con vừa gia nhập môn phái của Huyết Tôn thì được đệ ấy dạy cho U Minh Quỷ Trảo, nhưng học ba tháng mà con không lĩnh ngộ được gì. Song, một khi đã hiểu ra thì thoáng cái là tu luyện thành công ngay!”
“Để được gia nhập vào môn phái của ta mà sáng sớm hôm nào con cũng tới gấp chăn cho ta. Con biết ta thích ngủ nghiêng sang trái nên luôn chú ý điều chỉnh vị trí khi gấp chăn. Vì con sợ ta ngủ nghiêng bên đó sẽ đè một bên gối xuống, làm hai bên mất cân bằng”.
“Con biết ta thích uống trà Cửu Diệp Tuyết Liên trên đỉnh núi trước mỗi lần suy nghĩ vấn đề, vì ta từng nói loại trà này rất thơm, có thể khiến ta tĩnh tâm. Có một lần hết trà, con chẳng ngại xa xôi đi cả đêm để hái về cho ta, sau đó còn pha cho ta uống, nhị sư phụ của con đã kể cho ta nghe chuyện này!”
“Ngày xưa…”
“Sư phụ!”
Diệp Thu không thể đứng vững được nữa, quỳ bụp xuống đất.
Đôi mắt của y đã đẫm lệ.
“Không phải con không tin ta à? Để ta nói tiếp!”, Mục Vỹ nước mắt lưng tròng, cười nói: “Con thức tỉnh Chí Thánh Quỷ Thể, bị vạn quỷ quấn lấy một ngày một đêm và chịu đau đớn như bị côn trùng đục khoét. Nhị sư phụ của con đã tiêu hao máu huyết để áp chế con, cuối cùng ta đã dùng tu vi nghìn năm của mình để đả thông kinh mạch cho con nên con đã tăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4679230/chuong-789.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.