Trong động phủ là một khoảng không gian xanh trong vắt, được chiếu rọi bởi một viên Dạ Minh Châu xanh ngời sáng.
Nhưng nhìn xung quanh mới thấy khắp nơi đều bị bao quanh bởi những lá chắn xoay tròn như một trận pháp.
Cá lớn hay cá bé ở gần đây đều kết đội kết bè bơi đến.
"Úi chà, cắn câu rồi!"
Mục Vỹ đang âm thầm quan sát tình hình thì một giọng nói vang lên đầy mừng rỡ. Một người thanh niên mặc áo tơi xám, đội nón duỗi tay. Thật đáng ngạc nhiên, thứ bị kéo ra khỏi đáy biển hun hút lại là một con cá khổng lồ, dài khoảng mười mét.
"Hê hê, hôm nay may quá trời. Bữa ăn hôm nay sẽ ngon lắm đây!"
Thanh niên vui vẻ giơ tay lên, trong chốc lát con cá dài mười mét đã bị rút hết xương và cạo hết vảy, biến thành một miếng thịt rơi vào lò luyện đan bên cạnh y.
"Phịch!", lửa nổi lên trong lò. Người thanh niên vung tay, nước biển hóa thành nước trong chảy vào lò.
Dùng lò luyện đan để nấu canh cá ư? Hành động của y làm Mục Vỹ ngạc nhiên quá đỗi.
Cấp bậc của cái lò kia ít nhất cũng phải là thánh khí thượng phẩm, thế mà người thanh niên này dùng nó để nấu canh ăn!
"Nhìn đủ chưa? Đủ rồi thì uống một bát canh rồi rời khỏi đây đi. Ngươi không nên đến đây!"
Thanh niên không quay lại, thình lình nói một câu không đầu không đuôi.
"Tiền bối, ta đang bị truy sát nên đành chạy tới đây, quấy rầy tiền bối rồi, thật sự rất xin lỗi!", Mục Vỹ chắp tay, bình tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4679229/chuong-788.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.