"Được rồi, mọi người đã đông đủ thì công bố kết quả thôi!"
Thiên Ngọc Tử thấy Mục Vỹ cầm cờ bèn mỉm cười thông báo: "Hạng nhất là Cừu Xích Viêm với bốn mươi ba lá cờ, hạng nhì là Chu Tử Kiện với ba mươi tám lá cờ, hạng ba là Thạch Nghiên với mười lăm lá cờ. Các đệ tử lấy được cờ còn lại được tông môn thưởng một viên đan dược cửu phẩm, có thể đến núi của Xà tôn giả nhận".
"Tuy nhiên, ta có nói rằng chỉ cần lấy được lá cờ lớn màu vàng kim là được nhan một suat tham gia cuộc tuyển chon Thiên Tuyển do bảy tông môn tổ chức, nhưng chỉ có ba suất hợp lệ nên cần tỷ thí thêm một lần nữa!"
Thiên Ngọc Tử cũng không biết giải quyết thế nào.
Ông ta đâu nghĩ tới chuyện sẽ có người đem được lá cờ vàng về.
Vì nghĩ tới khả năng bọn đệ tử sẽ hợp tác với nhau nên ông ta mới đặt cờ vào nơi sinh sống của hai con sư tử Lục Diễm Thạch.
Thế mà Mục Vỹ cũng lấy được.
"Vỹ Mộc lấy được lá cờ vàng, tất nhiên sẽ nhận được một suất ... "
"Ta không chấp nhận!"
Thạch Nghiên bất chợt đứng ra phản đối: "Ta không chấp nhận, hắn dựa vào đâu mà có được một suất chứ!"
Nếu Mục Vỹ chiếm được một suất, kẻ bị chen xuống chắc chắn sẽ là gã, phải phản đối chứ.
"Có phải một mình han giet thanh thu đâu? Neu như không có Cừu Xích Viêm giúp đỡ, hắn làm gì có cửa lấy cờ! Nhất định là hai kẻ này bắt tay với nhau, dùng kế điệu hổ ly sơn mới thành công!"
Ông ta cũng muốn biết Mục Vỹ lấy được lá cờ vàng bằng cách nào lắm đây. Dù hắn hợp tác với Cừu Xích Viêm và Chu Tử Kiện là thành ba người thì xác suất giết chết đồng thời hai con sư tử Lục Diễm Thạch cũng bằng không!
"Ăn nói kiểu gì đấy?"
Thiên Ngọc Tử khiển trách: "Hai con sư tử Lục Diễm Thạch ngay bên cạnh lá cờ vàng, cậu nói ta nghe thử xem họ điệu hổ ly sơn kiểu gì? Thánh thú canh gác sào huyệt của mình rất kỹ, làm gì có chuyện cùng rời đi chứ".
Nghe vậy, những người ở đây đều thay đổi suy nghĩ.
Hai con!
Những hai con sư tử Lục Diễm Thạch!
Ôi má ơi!
Mấy người này đúng là gan to bằng trời. Hai con sư tử Lục Diễm Thạch ở đó mà bốn người này cũng dám xông vào?
"Ta không tham gia đâu!", Bạch Đồ Gian trợn mắt rồi tránh sang một bên.
"Đừng nhìn ta, không có phần của ta!"
Chu Tử Kiện cũng đứng cách ra với nụ cười khổ sở.
Y thật sự chưa hề nghĩ đến chuyện khiêu chiến sư tử. Đó là thánh thú, còn y chỉ là cảnh giới Chuyển Thể, dại gì trêu vào.
"Ta không tham gia đâu!", Bạch Đồ Gian trợn mắt rồi tránh sang một bên.
"Đừng nhìn ta, không có phần của ta!"
Chu Tử Kiện cũng đứng cách ra với nụ cười khổ sở.
Y thật sự chưa hề nghĩ đến chuyện khiêu chiến sư tử. Đó là thánh thú, còn y chỉ là cảnh giới Chuyển Thể, dại gì trêu vào.
Giờ thì mọi sự chú ý đổ dồn về phía Cừu Xích Viêm và Mục Vỹ.
Chỉ hai người này thôi ư?
Khiêu chiến hai sư tử Lục Diễm Thạch ư?
Còn đoạt được cờ nữa?
Ai cũng nhìn hai người với vẻ khó tin.
"Còn nữa, một con sư tử bị giết, con còn lại thì bỏ trốn rồi. Các ngươi còn gì muốn hỏi không?", Thiên Ngọc Tử hừ lạnh.
Câu vừa dứt, toàn bộ Thiên Kiếm Phong tĩnh lặng như tờ.
Bỏ trốn ... bỏ trốn rồi ...
Dường như chỉ còn mấy từ cuối vang vọng trên núi.
"Thạch Nghiên, cậu không phục thì có thể đánh một trận với Mục Vỹ để quyết định ai trong cuộc so tài này có tư cách đại diện Thiên kiếm Sơn chúng ta xuất chiến", Thiên Ngọc Tử quát: "Người được đại diện cho Thiên Kiếm Sơn bắt buộc phải là Thiên Kiếm Tử mạnh nhất, không được để Thiên Kiếm Sơn mất mặt!"
"Hiểu rồi!"
Thạch Nghiên vung vẩy cánh tay rồi cười hả hê: "Ta mà để một tên chỉ có cảnh giới Chuyển Hồn láo với mình là đầu óc có vấn đề rồi. Vỹ Mộc, ngươi dám không?"
"Gì chán thế!"
Mục Vỹ bĩu môi trả lời gã: "Sao ta phải tỷ thí với ngươi? Ta lấy được cờ thì có tư cách tham gia thi đấu là chuyện hiển nhiên, mắc mớ gì đấu với ngươi nữa?"
"Nhát như cay!"
Thạch Nghiên chế nhạo hắn: "Ê thẳng hèn, không dám thì nói thẳng đi, vòng vo làm gì!'
"Thạch Nghiên sư đệ, Vỹ Mộc sư đệ vừa giết một con sư tử Lục Diễm Thạch, bị thương nặng nên so tài với đệ ngay bây giờ thì có hơi không công bằng ... "
"Giết một con sư tử Lục Diễm Thạch? Cừu Xích Viêm, ta gọi huynh một tiếng sư huynh là vì nể huynh, không ngờ huynh cũng thành một kẻ dối trá luôn rồi", Thạch Nghiên cười khẩy: "Nếu hắn giết một con sư tử thì huynh làm gì?"
"Ta bị con còn lại kìm kẹp. Nếu không nhờ Vỹ Mộc sư đệ thì ta đã phải dùng tới cách cho nổ Kim Đan đấy!"
"Ha ha ... "
Câu trả lời của y làm Thạch Nghiên cười sặc sụa: "Hắn? Giết thánh thú ư? Cừu Xích Viêm, huynh nói vậy khác gì lừa trẻ lên ba đâu, huynh tưởng bọn này ngu hết chắc?"
"Đến huynh cũng bị sư tử Lục Diễm Thạch áp chế mà một kẻ chỉ có cảnh giới Chuyển Hồn như hắn lại giết được u?"
Giải thích không xong, Cừu Xích Viêm chỉ biết thở dài.
Y mà không được chứng kiến chuyện đó cũng đâu có tin.
Thiên tài kiếm khách lĩnh ngộ kiếm tâm giết chết thánh thú ở cảnh giới Chuyển Hồn!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]