“Vỹ Mộc, ngươi có dám đấu với ta không? Không thì mau đưa lá cờ vàng của ngươi ra đây, ngươi cũng không cần tham gia giải Thiên Tuyển nữa đâu!”
"Vớ vẩn!"
Nói rồi, Mục Vỹ cầm lá cờ lên, sau đó đi về phía Thiên Ngọc Tử.
Hắn không rảnh để dây dưa với loại người vô lý này.
"Vớ vẩn ư? Ta thấy ngươi chán sống rồi đấy!"
Bị Mục Vỹ coi thường, Thạch Nghiên đã bùng lửa giận, gã dựng tay thành đao, sau đó chém lên đỉnh của lá cờ vàng đó.
Rắc một tiếng, lá cờ vàng đã bị bổ đôi rồi rơi xuống.
“Không dám thì cứ nói thẳng, việc gì phải tỏ vẻ lạnh lùng?"
Thạch Nghiên nhìn Mục Vỹ rồi nói lời châm chọc.
Gã vốn là người không sợ trời, không sợ đất, hơn nữa còn có bản tính thích giết chóc.
Thấy Mục Vỹ coi thường mình như vậy, gã đã giận sôi máu.
Mục Vỹ nhìn lá cờ đã bị chém đứt đôi trong tay mình rồi thở ra một hơi, sau đó ngán ngẩm nhìn Thạch Nghiên cười khổ.
Vút ...
Mục Vỹ rút trường kiếm ra, tiếng kiếm vang lên vun vút, hắn nói: "Được, lên đi!”
“Ban nãy, bàn tay nào của ngươi đã phá hoại thành quả của ta?"
Giọng nói của Mục Vỹ bắt đầu có vẻ lạnh lùng.
“Sao?"
"Ta hỏi ngươi dùng tay nào để chém đứt chiến lợi phẩm của ta?", Mục Vỹ hỏi
lại.
“Đừng phí lời nữa!"
Thạch Nghiên chẳng thèm để ý tới Mục Vỹ, tiếng vun vút từ đường kiếm của gã vang lên không ngớt
Bịch ...
Thạch Nghiên nắm chặt tay thành nắm đấm, sau đó tấn công Mục Vỹ.
"Ta nhớ là tay trái thì phải".
Nhung Muc Vỹ chỉ mỉm cuoi khi thay Thạch Nghien lao toi, sau đo han cam kiếm rồi tiến lên.
Vù ...
Kiếm tâm Tịch Diệt bao trùm cả ngọn núi.
Ngay sau đó, tất cả mọi người đều cảm thấy mình rơi xuống địa ngục lạnh lẽo, không thể nhìn thấy phía trước, thậm chí còn không thấy cả xung quanh.
Duy chỉ có Thiên Ngọc Tử đang đứng trên đỉnh núi là thấy hết tất cả, sau đó khẽ nhếch miệng.
"A ... "
Nhưng rất nhanh cảm giác khủng khiếp ấy đã biến mất.
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, mọi người như từ cõi chết trở về, sau đó không nhịn được sờ lên đầu và tay của mình.
Tay trái của Thạch Nghiên đã rơi xuống đất, toàn thân gã co quắp, máu tươi chảy ra không ngừng.
Cánh tay trái của gã đã hoàn toàn lìa khỏi thân thể.
Mục Vỹ vẫn tiếp tục vung kiếm chém vun vút, cánh tay đứt lìa đó của Thạch Nghiên đã nát bét.
"Về nhà họ Thạch bảo các tiền bối nhà ngươi nặn cho một cánh tay mới đi!", Mục Vỹ thờ ơ nói: "Nhưng nhớ này, đừng dùng cánh tay mới ấy chỉ trỏ lung tung, hay động chạm vào đồ của người khác!"
Dứt lời, Mục Vỹ quay người rời đi.
Thạch Nghiên nằm dưới đất, không nói một lời.
Đường kiếm đó của Mục Vỹ không chỉ chém đứt tay gã, mà còn có khí tức nóng cháy đang ăn mòn vết thương của gã.
"Trận chiến này kết thúc tại đây, ba đệ tử đại diện cho Thiên Kiếm Sơn ta tham gia giải đấu Thiên Tuyển là Cừu Xích Viêm, Chu Tử Kiện và Vỹ Mộc, không ai được ý kiến gì nữa!"
Thiên Ngọc Tử mỉm cười tuyên bố kết thúc rồi quay người rời đi.
Ngay sau đó, cả Thiên Kiếm Sơn đã bùng nổ những lời bàn tán.
Một kiếm!
Vỹ Mộc đã giải quyết cánh tay trái của Thạch Nghiên chỉ với một kiếm.
Thạch Nghiên không phải là cảnh giới Chuyển Phách giống Lâm Thiếu Kiệt hay Kim Chính Vũ, mà đang chuẩn bị ngưng luyện Kim Đan rồi.
Hơn nữa, gã còn là con cháu nhà họ Thạch, một gia tộc nổi tiếng về việc rèn luyện cơ thể mạnh mẽ ở tiểu thế giới Tam Thiên.
"Xem ra, Thiên Kiếm Sơn sắp có biến lớn rồi đây!", Cừu Xích Viêm cười khổ rồi lắc đầu rời đi.
Còn Chu Tử Kiện thì nhếch miệng cười khi thấy Mục Vỹ rời đi.
Tên này rất thú vị!
Khi tin tức được tung ra, cả Thiên Kiếm Sơn tiếp tục bùng nổ.
Chu béo cũng được hãnh diện một phen.
Điều khiến mọi người ngạc nhiên nhất chính là kiếm tâm của Mục Vỹ!
Tính đến hiện tại, chỉ có chưởng môn của Thiên Kiếm Sơn là lĩnh ngộ được kiếm tâm, vậy mà giờ lại có một người nữa xuat hiện trong số cac Thiên Kiếm Tử.
Mạnh thật!
Nhưng vượt qua cả sự sửng sốt của Thiên Kiếm Sơn, tin tức đã lan rộng.
Chưởng môn Tinh Vô Cực của Thất Tinh Môn đang đứng dưới bầu trời sao cũng phải ngẩn người khi nghe được tin này.
"Sao cơ? Thiên Kiếm Sơn có thêm một Thiên Kiếm Tử tên là Vỹ Mộc đã lĩnh ngộ kiếm tâm u?"
Tinh Vô Cực ngây người, ngạc nhiên hỏi.
“Vâng thưa cha, có rất ít thông tin về người này, cha xem chúng ta có cần phải điều tra không ạ?"
"Đương nhiên là cần rồi, khéo nhờ sự xuất hiện của Thiên Kiếm Tử này mà Thiên Kiếm Sơn sẽ có cơ hội thắng cao hơn trong giải Thiên Tuyển. Có một Cừu Xích Viêm lĩnh ngộ ý cảnh thuộc tính phong và kiếm thế đỉnh phong cùng Chu Tử Kiện đã mệt lắm rồi, giờ lại thêm một Vỹ Mộc nữa, Thiên Kiếm Sơn sắp trỗi dậy rồi đây!"
"Tước Thải Y, giờ con đã là cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ nhất - Đại Đạo Kim Đan, nếu phải đối mặt với sư tử Lục Diễm Thạch, con có nắm chắc phần thắng không?"
Đứng trước mặt Thánh Thiên Tứ là một cô gái trẻ mặc y phục bằng lông vũ bảy màu, cô ấy có dung nhan xinh xắn, vóc dáng cân đối, nhưng trông rất kiêu ngạo.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]