Thấy Mục Vỹ lao ra, sư tử Lục Diễm Thạch chỉ cười chứ không hề tỏ ra sợ hãi chút nào.
Ầm ...
Trong phút chốc, cái miệng khổng lồ của sư tử Lục Diễm Thạch phun một quả cầu lửa màu xanh lá về phía Mục Vỹ.
Tiếp đó, nó lại đạp một chân xuống làm phát ra tiếng kêu đùng đùng vang trời. Toàn bộ mặt đất đều rung chuyển.
Đối với nó, Mục Vỹ bị ăn một quả cầu lửa là đủ trầy trật rồi.
Nó đạp thêm một phát nữa.
Hoàn hao!
"Lua này chua đủ nóng để thiêu ta đâu!"
Song, ngay lúc sư tử Lục Diễm Thạch lao ra, cơ thể Mục Vỹ bốc cháy ngọn lửa màu đen. Tieng xì xeo phat ra từ ngọn lửa đen nhu muc quanh quan trong tai su tử
Tiếng nổ kinh thiên ấy làm sư tử Lục Diễm Thạch ngớ người.
Cùng lúc đó, Mục Vỹ vung kiếm Phá Hư trong tay ra. Kiếm khí ngất trời tỏa ra bán kính một trăm mét ập về phía sư tử Lục Diễm Thạch.
Con su tu khong do du gio vuot len. Mong vuot duoc bao trum boi ngon lửa màu xanh lá rực cháy dữ dội va uỳnh vào luồng kiếm khí nọ.
Âm ...
Trong khoảnh khắc, đất cát bay tán loạn trong sơn cốc, tiếng nổ đùng đùng vang vọng khắp dãy núi.
Có điều nhát kiếm này chỉ cắt rơi vài sợi lông của sư tử Lục Diễm Thạch thôi chứ không chém đứt móng vuốt sắc bén của nó.
"Thấy sao?"
Mục Vỹ cười nói: "Lửa bản mệnh của ngươi chỉ là thu hỏa, không bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3744230/chuong-706.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.