🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
“Mình ngu thật, ban nãy nổi máu anh hùng lên làm gì không biết, tự dưng tặng chín lá cờ đó cho Chu Tử Kiện, đúng là mất não rồi mà!"

Nhìn bàn tay trống không của mình, Mục Vỹ ngán ngẩm lắc đầu.

“Bây giờ thì hay rồi, đến một lá cờ cũng không có thì làm sao đây?"

Mà lúc này, thời gian dành cho cuộc thi cũng đã sắp hết.

“Vỹ Mộc!"

Một giọng nói ngạc nhiên bất chợt vang lên sau lưng Mục Vỹ.

Cừu Xích Viêm!

Thiên Kiếm Tử số một của Thiên Kiếm Sơn.

"Cừu sư huynh!”

"Sao sư đệ lại ở đây?"

“Khụ khụ ... , Mục Vỹ lúng túng ho khan vài tiếng rồi đáp: "Hình như nơi này gần chỗ của con thánh thú sư tử Lục Diễm Thạch, ta định ... "

"Sư đệ cũng muốn thử thách bản thân à?"

Nghe Mục Vỹ nói vậy, Cừu Xích Viêm cười lớn nói: "Thế thì tốt quá, ta đã thu thập được bốn mươi ba lá cờ rồi, nhưng thời gian chưa hết, vì thế ta định khiêu chiến con thánh thú ấy môt lát. Ta đang rầu vì không có bạn đồng hành, bởi một mình ta thì hơi cực!"

Dẫu sao thì thánh thú cấp một cũng mạnh hơn võ giả cảnh giới Vũ Tiền tầng thứ nhất rất nhiều.

Dù Cừu Xích Viêm đã là cường giả Đại Đạo Kim Đan, nhưng cũng không dám sơ suất.

"Có sư đệ ở đây thì tốt quá, hai chúng ta liên thủ nhé?", Cừu Xích Viêm cười nói: "Dù đệ chỉ là cảnh giới Chuyển Hồn, nhưng Xà tôn giả coi trọng sự đệ như vậy, ta biết thực lực của sư đệ chắc chắn không đơn giản".

“Hơn nữa ta thấy sư đệ chưa lấy được lá cờ nào, nếu chúng ta giết được con thánh thú sư tử Lục Diễm Thạch ấy thì ta sẽ nhường sư đệ lá cờ vàng, bởi ta chỉ muốn rèn luyện bản thân thôi, sư đệ thấy sao?"

"Được!"

Thấy nụ cười chân thành của Cừu Xích Viêm, Mục Vỹ mỉm cười rồi đồng ý ngay.

Hắn cũng rất muốn làm anh hùng, nhưng bây giờ mới là cảnh giới Chuyển Hồn, rèn luyện linh hồn ảo, sau đó mới đến cảnh giới Chuyển Phách. Nếu bây giờ, hắn đã là cảnh giới Chuyển Phách rồi thì chắc không cần phải lo lắng thế nữa.

Nhưng giờ đã có Cừu Xích Viêm ở đây, Mục Vỹ cũng vững tin hơn.

Hơn nữa, cảm giác mà Cừu Xích Viêm mang lại cho Mục Vỹ có thể diễn tả bằng bốn chữ.

Thâm sâu khó lường!

Mục Vỹ không ngây thơ tới mức tin Cừu Xích Viêm chỉ định thử thách bản thân nên mới tới khiêu chiến thánh thú cấp một.

Hắn muốn xem, rốt cuộc Cừu Xích Viêm này định làm gì!

Hai người sóng vai đi tới một thung lũng.

Lối vào của thung lũng này rất hẹp, chỉ có thể đi qua từng người một, xung quanh đều là những ngọn nui cao cả nghìn mét, còn trong thung lũng thì luôn có các tiếng gầm khe khẽ.

“Đây là địa bản của sư tử Lục Diễm Thạch, nó phách lối lắm. Ta từng đến đây và giao chiến với nó, nhưng toàn thất bại, vì thế lần này ta mới muốn thử thách tiếp".

Cừu Xích Viêm ôn hoa noi: "Toan than con sư tử Lục Diễm Thạch này đều rực lên ngọn xanh, không chỉ vậy, nhờ quanh năm đắm mình trong lửa và được rèn luyện nên da của nó cũng cứng rắn lạ thường, đến thánh khí cũng không thể xuyên thủng".

"Ừm! Đa tạ sư huynh đã nhắc nhở!"

Dù Mục Vỹ biết rất rõ những điều này, nhưng vẫn tỏ ra tập trung lắng nghe Cừu Xích Viêm giảng giải.

Bây giờ, hắn phải là một võ giả cảnh giới Chuyển Hồn thật thà, bởi biết quá nhiều sẽ dễ bị lộ thân phận.

"Nhưng chúng ta đều là Thiên Kiếm Tử, ta chủ yếu luyện kiếm, hơn nữa còn có một món bán thánh khí, vì thế có thể phá vỡ phòng ngự của nó, nhưng những đòn tấn công của sư tử Lục Diễm Thạch cũng khó chống đỡ lắm!"

Cừu Xích Viêm bình tĩnh nói: "Vì thế, hai chúng ta phải cùng nhau kìm chân nó sư đệ Vỹ Mộc, đệ phải chú ý đấy!"

"Không sao, da ta dày lắm!”

“Tốt!"

Dứt lời, hai người đi vào trong thung lũng.

Tiếng gầm khẽ dần truyền vào tai họ, con đường phía trước cũng bắt đầu rộng rãi hơn, cả hai đều vô cùng thận trọng khi nhìn con đường ở phía trước.

Đây là thánh thú cấp một sư tử Lục Diễm Thạch, đã là thánh thú thì đều biết nói tiếng người, thậm chí còn thông minh hơn các võ giả bình thường.

Vù ...

Khi hai người vừa đặt chân vào thung lũng, đã có một tiếng xé gió vang lên bất chợt.

Ngay sau đó, có tiếng gầm gừ khe khẽ vang lên, tiếng xé gió cũng truyền tới không ngớt, liên tục có các bóng dáng lao vào trong thung lũng.

"Á thánh thú Phượng Nhãn Điêu Lang!"

Nhìn thấy các con linh thú khổng lồ đó, hai người lập tức tách nhau ra.

Nhưng con á thánh thú này không thể gây uy hiếp cho bọn họ.

Nhưng bị bọn chúng dây dưa thì rất khó giải quyết!

Kiếm Phá Hư của Mục Vỹ đã được Tru Tiên Đồ cải tạo nên cũng đã nâng cấp lên thành bán thánh khí giống kiếm của Cừu Xích Viêm.

Cừu Xích Viêm vung một đường kiếm ra, kiếm phong sắc bén, nhưng lại trông rất nhẹ nhàng.

“Ý cảnh thuộc tính phong!"

Mục Vỹ ngẩn ra khi trông thấy vậy.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.