“Mình ngu thật, ban nãy nổi máu anh hùng lên làm gì không biết, tự dưng tặng chín lá cờ đó cho Chu Tử Kiện, đúng là mất não rồi mà!"
Nhìn bàn tay trống không của mình, Mục Vỹ ngán ngẩm lắc đầu.
“Bây giờ thì hay rồi, đến một lá cờ cũng không có thì làm sao đây?"
Mà lúc này, thời gian dành cho cuộc thi cũng đã sắp hết.
“Vỹ Mộc!"
Một giọng nói ngạc nhiên bất chợt vang lên sau lưng Mục Vỹ.
Cừu Xích Viêm!
Thiên Kiếm Tử số một của Thiên Kiếm Sơn.
"Cừu sư huynh!”
"Sao sư đệ lại ở đây?"
“Khụ khụ ... , Mục Vỹ lúng túng ho khan vài tiếng rồi đáp: "Hình như nơi này gần chỗ của con thánh thú sư tử Lục Diễm Thạch, ta định ... "
"Sư đệ cũng muốn thử thách bản thân à?"
Nghe Mục Vỹ nói vậy, Cừu Xích Viêm cười lớn nói: "Thế thì tốt quá, ta đã thu thập được bốn mươi ba lá cờ rồi, nhưng thời gian chưa hết, vì thế ta định khiêu chiến con thánh thú ấy môt lát. Ta đang rầu vì không có bạn đồng hành, bởi một mình ta thì hơi cực!"
Dẫu sao thì thánh thú cấp một cũng mạnh hơn võ giả cảnh giới Vũ Tiền tầng thứ nhất rất nhiều.
Dù Cừu Xích Viêm đã là cường giả Đại Đạo Kim Đan, nhưng cũng không dám sơ suất.
"Có sư đệ ở đây thì tốt quá, hai chúng ta liên thủ nhé?", Cừu Xích Viêm cười nói: "Dù đệ chỉ là cảnh giới Chuyển Hồn, nhưng Xà tôn giả coi trọng sự đệ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3743499/chuong-704.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.