“Vỹ Mộc, chín lá cờ đó là của bọn ta, khôn hồn thì trả ngay đây!"
"Của các ngươi ư? Ta có nghe nhầm không vậy?"
Mục Vỹ ngạc nhiên nói: "Nói vậy thì cả trăm lá cờ trong rừng Thiên Kiếm này đều là của các ngươi hết, thậm chí lá cờ vàng cũng vậy luôn, nhưng sao các ngươi không đi lấy đi?"
"Mồm mép tép nhảy!"
Bây giờ, bọn họ biết ro mình không thể cướp được cờ của Chu Tử Kiện, vì thế đã quay sang nhìn Mục Vỹ.
Họ đã không giành được ba mươi lá cờ thì nhất định phải cướp được chín lá cờ của Mục Vỹ!
"Ấy? Không đánh lại Chu Tử Kiện nên chuyển hướng sang ta à?"
Thấy hai người đó lao nhanh tới, Mục Vỹ mỉm cười châm chọc rồi khua tay, một trùm sáng màu đen bắn từ trong người hắn ra.
Bụp một tiếng, hai người đó đã chật vật lùi lại, sau đó ngẩn ngơ nhìn Mục Vỹ.
Đây chính là Mục Vỹ, hắn đã thể hiện thực lực mạnh mẽ!
Bây giờ, hắn thật sự không còn cảm xúc gì với Lâm Thiếu Kiệt và Kim Chính Vũ nữa.
Người duy nhat khiến han thấy hứng thu ở Thiên Kiếm Sơn chính là Cừu Xích Viêm, Thiên Kiếm Tử số một cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ nhất, Đại Đạo Kim Đan.
Mục Vỹ mỉm cười châm chọc nhìn hai người đó rồi nói: "Hồng mềm thì mới nên hái, các ngươi chọn sai mục tiêu rồi, Chu Tử Kiện đó mới là quả hồng mềm".
Hai người kia lập tức ngây ngốc, bọn họn là Thiên Kiếm Tử số hai và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3743498/chuong-703.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.