🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Thanh trường kiếm mà Chu Tử Kiện dùng thẳng tắp, kiếm phong mãnh liệt, hơn nữa còn có khí thế ngạo nghễ.

Mục Vỹ biết nếu tên này mà lĩnh ngộ được kiếm ý, sau đó tiến bộ từng bước thì sau này chắc chắn sẽ là một kiếm khách tài giỏi.

Bởi chỉ riêng khoái kiếm mà y đã lĩnh ngộ cũng đã đủ khiến Mục Vỹ coi trọng con người này rồi.

Lm Thiếu Kiệt là thiên tài của nhà họ Lâm, cảnh giới Chuyển Hồn, còn Kim Chính Vũ là Thiên Kiếm Tử cảnh giới Chuyển Phách. Nếu hai người này bắt tay phối hợp với nhau thì dù vẫn còn chút khuyết điểm, nhưng các đường kiếm của họ đều chĩa vào góc chết của Chu Tử Kiện.

Ban đầu, Chu Tử Kiện vẫn có thể miễn cưỡng đối phó được.

Nhưng khi thấy Mục Vỹ đánh bại nhiều thuộc hạ của mình, hai người họ cũng bắt đầu sốt ruột.

Vì thế đã ra tay với Chu Tử Kiện nhanh hơn.

"Tật Phong Phá Đao!"

"Nhu Tình Vô Hạn!"

Lâm Thiếu Kiệt và Kim Chính Vũ lập tức tấn công Chu Tử Kiện từ hai phía.

Kiếm khí của Kim Chính Vũ có sự mạnh me và bất khuất, còn kiếm của Lâm Thiếu Kiệt lại mềm như tơ, nó chầm chầm cuốn người ta lại rồi đâm một đòn chí mạng.

Cả hai cùng tấn công Chu Tử Kiện.

Chu Tử Kiện giơ kiếm lên, kiếm phong như núi bay về phía Kim Chính Vũ ở phía trước.

Nhìn kỹ sẽ thấy đường kiếm này còn mạnh hơn cả Tật Phong Phá Đao của Kim Chính Vũ.

Song, vì tấn công Kim Chính Vũ ở phía trước, nên Chu Tử Kiện đã để lộ sơ hở cho Lâm Thiếu Kiệt ở đẳng sau.

Mà lúc này, Lâm Thiếu Kiệt đã lập tức xông lên.

Thanh trường kiếm mềm dẻo vô lực đã nhanh chóng ngưng tụ một luồng sức mạnh cực lớn.

“Cút!"

Chu Tử Kiện khẽ hô một tiếng rồi giơ tay lên, chém xuống.

Nhưng lần này, trường kiếm của Chu Tử Kiện lại xuất hiện từ tay trái của y, y xoay người lại rồi vung kiếm chém Lâm Thiếu Kiệt.

Song Thủ Kiếm!

Trông thấy vậy, các đệ tử đang nằm dưới đất đều phải ngạc nhiên há hốc miệng.

Công pháp mà Chu Tử Kiện tu luyện là Song Thủ Kiếm.

Cảnh tượng này khiến mọi người phải đờ người.

"Chết tiệt!"

Tấn công bất thành, Lâm Thiếu Kiệt vội vàng lùi bước, còn Kim Chính Vũ cũng phải rút lui, sau đó nhìn Chu Tử Kiện bằng cặp mắt u ám.

"Chu Tử Kiện, ta đã coi thường ngươi rồi!"

Hai người đó lại đứng tụm lại với nhau, sau đó nhìn Chu Tử Kiện, mà quên mất sự tồn tại của Mục Vỹ.

Bởi thật lòng thì họ không coi Mục Vỹ là đối thủ của mình.

"Bảo sao ngươi có thể giành được ba mươi lá cờ, xem ra cũng có chút thực lực. Nhưng nếu hai chúng ta mà không giết được ngươi thì sẽ bẽ mặt chết mất".

"Đúng! Vì thế mau thể hiện tài năng thật sự đi, các ngươi không giết y là ta mang chín lá cờ này đi luôn đấy".

"Ngươi dám?"

Thấy Mục Vỹ đứng một bên bông đùa, hai người họ đã bùng lửa giận.

Tên này suốt ngày cười cợt, nhưng cũng không đơn giản.

Bây giờ họ mà sơ suất thì chẳng những sẽ thất bại trong gang tấc, thậm chí còn bị cướp hết cờ ngay.

"Được rồi, ta không nói nữa, các ngươi cứ thong thả mà chiến đi!"

Mục Vỹ không hề nổi cáu, hắn cắm chín lá cờ vào người rồi nhìn ba người họ.

Dần dà khí thế trên người Lâm Thiếu Kiệt và Kim Chính Vũ đã hoàn toàn thay

đổi.

Đó là một loại đàn áp mãnh liệt về khí thế.

Uy thế mạnh mẽ của cảnh giới Chuyển Hồn và Chuyển Phách.

“Giết!"

Hai người ho lap tuc lao nhanh toi tan cong Chu Tử Kiện.

Nhưng đa co hai thanh truong kiem trong tay nen Chu Tử Kien không hề sợ hãi, dường như y đã tìm thấy một bản thân nữa.

Hai thanh kiem nay that sự rất hợp với y.

Chu Tử Kiện liếc nhìn Mục Vỹ một cái, lập tức thấy người này không hề đơn gián.

Vừa nhìn, hắn đã phát hiện ra khuyết điểm và thứ mà y cần.

Khả năng quan sát của hắn còn lão luyện hơn cả phụ thân y.

Giết!

Bây giờ, Chu Tử Kiện không cần phải giấu mình nữa, lập tức vung trường kiếm ra, kiếm khí của Song Thủ Kiếm khua múa bay về phía hai người Kim Chính Vũ, đường kiếm trông rất hay, mà chẳng hề tốn sức.

"Quả nhiên hợp thật!"

Bây giờ, Mục Vỹ đã biết rõ, thiên bẩm của Chu Tử Kiện chính là Song Thủ Kiếm!

Khi trận đấu của ba người ngày một kịch liệt, đám người vây quanh phải công nhận rằng Kim Chính Vũ và Lâm Thiếu Kiệt liên thủ lại cũng không phải đối thủ của Chu Tử Kiện.

Cả hai đều bị Chu Tử Kiện chèn ép.

Bất kể hai người họ có thi triển kiếm chiêu mạnh mẽ toi đau, thì Chu Tử Kiện cũng không hề sợ hãi vì đã có hai thanh kiếm trong tay.

"Ha ha ... "

"Không có gì!"

Mục Vỹ cười nói: "Ta đang nghĩ Song Thủ Kiếm của Chu Tử Kiện mạnh quá ấy màǃ”

Nghe thấy vậy, hai người kia càng nổi điên hơn!

Bọn họ đang bị Mục Vỹ coi thường.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.