"Vỹ Mộc?"
Nhìn thấy Mục Vỹ vừa đến mặc bộ trường bào đen che hết toàn thân, mặt cũng bịt một miếng vải đen, Lâm Giải Ngữ ngạc nhiên thốt.
Bây giờ Bạch Đồ Gian đã trúng độc, không thể cử động, gã không sợ cô ta bỏ chạy.
"Sao ngươi không đi cướp cờ?"
"Thì ta đang ở đây cố gắng cướp cờ đây này?"
Mục Vỹ bĩu môi nhìn lá cờ trong tay Thạch Minh Vũ.
"Ha ha ... Ngươi chê sống lâu quá hay gì? Thiên Kiếm Tử bọn ta có đến ba người, ngươi tưởng một mình ngươi có thể đấu lại chắc, đồ đi cửa sau!"
Thạch Minh Vũ cười cợt, mặt lộ vẻ khinh miệt.
Ai cũng biết Vỹ Mộc nhờ một câu nói của Xà Tôn mới được trở thành Thiên Kiếm Tử.
Cho dù là đệ tử hạt nhân đã đến cảnh giới Chuyển Thể cũng phải trải qua một cuộc khảo nghiệm nghiêm khắc moi được mang trên mình danh hiệu Thiên Kiếm Tử của Thiên Kiếm Sơn.
Vỹ Mộc dựa vào Xà Tôn để trở thành Thiên Kiếm Tử là chuyện người người trên Thiên Kiếm Sơn đều biết.
"Ta không muốn đụng độ với các ngươi. Các ngươi đều là con cháu nhà họ Lâm, Thạch và Kim, ta đâu dám chống lại!"
"Vậy sao còn chưa chịu cút đi!", Lâm Giải Ngữ bực mình quát.
Mục Vỹ khong tuc gian, chỉ mỉm cuoi hỏi lại: "Nhung đa cuop co rồi sao không chịu thả người đi? Tuy theo như quy tắc đúng là có thể giết người nhưng chỉ khi nào cần thiết thôi chứ?"
"Ngươi mà làm mất đi sự trong sạch của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3742549/chuong-700.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.