"Bọn họ tới đây làm gì?"
Mặc Dương đứng dậy, lạnh lùng nói: "Giờ này họ phải đang dọn dẹp tàn dư của bốn thế lực ngoại xâm chứ?"
"Họ tới đây để ... lấy đi điện Khiếu Nguyệt!"
"Cái gì!"
Câu nói đó làm những ai có mặt tại đại sảnh Vỹ Minh đều phẫn nộ.
Lấy điện Khiếu Nguyệt?
Điện Khiếu Nguyệt là gốc rễ của Vỹ Minh, chúng là ai mà dám lấy?
"Họ nói ... nói điện Khiếu Nguyệt là điểm mấu chốt của phong ấn trấn áp bộ tộc Cốt Yêu nên phải thu về, nếu không ... "
"Nếu không thì sao?"
"Nếu không sẽ san bằng Vỹ Minh!"
"Khốn nạn!"
Mặc Dương nghe vậy nổi cơn thịnh nộ.
Hai năm qua, có thể nói Vỹ Minh đã phát triển hơn trước nhưng giờ lại vắng mặt các trụ cột, Vỹ Minh như bước trên băng mỏng. Quá rõ ràng nhà họ Vỹ có ý gì khi dẫn người tới đây rồi.
"Lão cáo già Vỹ Thăng Không này, dám kéo cả một đội quân tới đây nhân lúc hai sư nương, thánh nữ, Vạn tiên sinh và Tiểu Hắc đều không ở đây, muốn tiêu diệt Vỹ Minh chúng ta là cái chắc!", Cảnh Tân Vũ siết chặt hai tay, quát.
"Giờ không phải luc để trách ai, chuẩn bị nghênh chiến đi!"
Tiêu Khánh Dư bật cười: "Lẽ nào các ngươi quên mất lớp chín năm nào rồi?"
Nghe thấy lời nói của cậu ấy, bọn Mặc Dương, Lâm Chấp và Cảnh Tân Vũ nhìn nhau.
Thật vậy, nhờ có thầy Mục mà lớp chín khi ấy từ cái danh lớp rác rưởi biến thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3737640/chuong-660.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.