🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
"Tru Tiên Đồ, có phải do ngươi bày trò không đấy!"

"Liên quan gì đến ta? Ngươi không gặp nguy hiểm gì là được rồi, hỏi nhiều thế làm gì? Ta cần nghỉ ngơi, đừng làm phiền ta!", tâm trạng Tru Tiên Đồ có vẻ rất tệ, nó buồn bực nói.

Thấy khuôn mặt đầy bực bội của Tru Tiên Đồ, Mục Vỹ thầm suy đoán.

Lai lịch của Tru Tiên Đồ bí ẩn thật, chắc chắn không phải xuất thân từ đại thế giới Tam Thiên.

Căn Nguyên của Thiên Vận Đại Lục thì có vẻ không đơn giản chỉ là Căn Nguyên Sinh Mệnh của một khối đại lục ...

Lẽ nào có gì đó giữa hai người này ...

"Đậu má, đừng có suy đoán bậy bạ thằng nhãi kia!"

Tru Tiên Đồ la ó: "Ta và lão già kia chẳng có quan hệ dây mơ rễ má gì đâu tiểu tử này, ngươi trong sáng chút được không?"

"Ta đã nói gì đâu?"

'Ngươi ... "

Hoang Thanh đang đứng ngay cạnh Mục Vỹ, thấy mặt quốc sư đổi hết mấy cung bậc cảm xúc thì hú hồn.

"Vỹ tiên sinh, nghe theo lời dặn dò lúc trước của ngài, Đông Hoang ta đã hợp tác với Vỹ Minh và điện Tam Cực tiêu diệt đội quân các phe không còn manh giáp!”

Hắn ta phấn khởi reo lên: "Ngài đã lập công lớn rồi đấy!"

"Yên tâm đi, thời cơ sắp đến rồi".

"Vâng! Nhưng có chuyện này có lẽ ta nên nói với ngài".

"Chuyện gì?"

Một trong hai thê tử của ngài, người tên Vương Tâm Nhã ấy, hình như đã bị ... bắt cóc rồi!"

Sao cơ?

Mục Vỹ nhảy bật ra khỏi giường, quát: "Kẻ nào làm?"

Biểu hiện của hắn làm Hoang Thanh giật cả mình, hắn ta vừa che ngực vừa kể lại: "Ta không biết là ai, những người đó mạnh lắm, bọn ta hoàn toàn không đấu lại nổi. Nhưng trang phục của mấy kẻ này đặc biệt lắm, trên ngực có thêu chữ Trận".

"Chữ Tran? Vạn Tran Tông!"

"Vỹ tiên sinh, ngài nói gì thế ạ?"

"Không có gì!"

Mục Vỹ ngồi xuống, nói với Tru Tiên Đồ: "Hắn là ngươi biết thực lực của Căn Nguyên Sinh Mệnh dưới lòng đất đó ghê gớm cỡ nào. Hỏa long trước khi bắt ta đi đã phun ra bốn nguồn năng lượng lan truyền ra xung quanh, vậy chắc là phong ấn do ta thiết lập mười nghìn năm trước đã bị phá giải rồi, đúng không? Do đó, cao thủ cảnh giới Vũ Tiên mới xuất hiện ở đây!"

Chỉ một chữ có thể hình dung người có cảnh giới Vũ Tiên: Mạnh!

Họ không phải là tiên nhân thật nhưng đã gần với tiên rồi.

"Không sai. Nhưng phong ấn đã đóng lại trước khi chúng ta rời khỏi vực thẳm trong lòng đất rồi!"

Tru Tiên Đồ buộc phải nói ra: "Những mười nghìn năm rồi, phong ấn ngươi thiết lập không còn uy lực như trước nữa. Bây giờ có Căn Nguyên bảo vệ Đại Lục rồi, ngươi không cần lo lắng gì cả. Cao thủ cảnh giới Vũ Tiên không vào đây được đâu".

"Ý ngươi là cấm chế của ta bị con hỏa long kia phá vỡ, sau đó người của tiểu thế giới Tam Thiên chạy vào bắt nương tử ta đi, rồi giờ ngươi bảo con hỏa long đóng phong ấn lại?"

"Là vậy đấy!"

"Ta ... "

Mục Vỹ sắp nổi điên luôn rồi.

Phong ấn bị phá giải làm Vương Tâm Nhã bị bắt, cô ấy bị bắt đi rồi thì phong ấn bị đóng lại. Điều này có nghĩa rằng người của tiểu thế giới Tam Thiên không thể đi vào Trung Châu.

Nhưng hắn biết vào tiểu thế giới Tam Thiên kiểu gì?

"Còn một việc nữa thưa Vỹ tiên sinh. Có vẻ như phía Trung Châu đã biết chuyện xảy ra trên Đông Hoang nên một số kẻ bắt đầu rục rịch ra tay với bốn dị tộc. Nhà họ Vỹ, Tụ Tiên Các, Lôi Thần Cốc, và Lục Ảnh Huyết Điện cũng góp một chân vào, nhưng điện Tam Cực và Vỹ Minh của ngài lại không có động tĩnh gì cả!"

"Ô?"

Tin tức này làm Mục Vỹ rat bất ngo. Lần trước, Lâm Hiền Ngọc đã nói với hắn rằng Vỹ Minh hiện do Tần Mộng Dao quản lý.

Trước giờ vị thê tử này của hắn luôn là một người điềm tĩnh, chính hắn cũng không biết cô đang suy nghĩ gì.

Có điều còn một tin tức nữa Đông Hoang chưa nhận được là Tần Mộng Dao bị người của Cửu Hàn Thiên Cung bắt đi, nếu không chắc giờ này Mục Vỹ lo sốt vó lên rồi.

"Hoang Thanh, gọi phụ thân ngươi đến đây, ta có vài chuyện cần bàn với ông

ấy"

Ai cũng đã biết về thân phận thật của hắn, Mục Vỹ không cần phải giấu giếm gì nữa. Giờ hắn phải trở về Trung Châu thực hiện kế hoạch của mình thôi.

Người thứ nhất phải chết chính là Vỹ Thăng Không!

Phía đông Trung Châu, bầu không khí tại Vỹ Minh lúc này ngột ngạt vô cùng, im lặng như tờ.

"Hiện tại, sư phụ và sư nương đều không ở đây, ta sẽ tạm thời quản lý Vỹ Minh!", Mặc Dương yếu ớt nói với gương mặt nhợt nhạt: "Sau khi đến Đông Hoang, chủ lực của bốn dị tộc đều mất tích, chưa thấy viện quân đến, chúng ta nên làm gì?"

"Là nhà họ Vỹ! Nhà họ Vỹ, Thánh Đan Tông, Lục Anh Huyết Điện và Tụ Tiên Các tới rồi!"

Cái gì!

Nghe vậy, bầu không khí trong đại điện tức khắc trở nên nặng nề.

Hiện tại, cao thủ trong Vỹ Minh mất tích đến bốn năm người đã là nguy cơ trùng trùng, đằng này nhà họ Vỹ còn kêu gọi liên minh đến, đã rét vì tuyết còn giá vì sương!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.