Hơn nữa, nếu có nguy hiểm gì thì hắn vẫn chắc chắn mình có thể chạy thoát thân.
Có Tru Tiên Đồ đây mà, nó không mặc xác hắn chết đâu.
Tuy nhiên, Mục Vỹ đang chuẩn bị ra tay thì vài người chạy như bay đến từ phía chân trời.
"Vũ tiên tử! Huyết Vương!"
Thấy hai người đi đầu là ai, hắn ngẩn người.
Khi tấn công Vỹ Minh, những kẻ cầm chân Tiểu Hắc chính là hai người này. Không ngo lần này ho vẫn hợp tác với nhau.
Bên kia là hai bóng người chỉ huy một đội ngũ đông nghịt xuất hiện lần nữa.
"Lôi Vân Tử, Vương Chí Kiệt!"
Nhận ra hai người kia, Mục Vỹ lại ẩn thân để có thể quan sát tình hình.
"Loi Vân Tử, ta rat ngạc nhiên khi thay Lôi Thần Cốc cũng chen chân vào đấy!", Vũ tiên tử cười cợt: "Ta còn tưởng cac ông đã bị Thánh Tước Môn đánh cho không dám ló mặt rồi nữa cơ".
"Vũ tiên tử nói đùa, chắc bộ tộc Cốt Yêu cũng làm mấy người khốn đốn lắm nhỉ? Ai cũng như nhau cả, đừng có sỉ vả nhau như thế chứ", Lôi Vân Tử bị Vũ tiên tử khiêu khích nhưng vẫn cười điềm nhiên.
Nghe vậy, cô ta nhíu mày xoay người, thôi không nói nữa.
"Hai lão cáo già Thánh Vũ Dịch và Vỹ Vu đâu?", Huyết Vương nhìn xung quanh, nói với chất giọng khàn khàn: "Vỹ Thăng Không và Thánh Khuyết không đến mà bảo hai lão đó đến, tự tin quá nhỉ, không sợ Vỹ Minh thả con chó mực ra cắn hết hai lão đó à!"
"Hai con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3736205/chuong-642.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.