Vương Hình Vũ nhận lệnh bài, liếc nhìn Mục Vỹ lần cuối trước khi bị Lí Trạch Lâm kéo đi.
"Cả Lôi Thần Cốc nữa, cút ngay!"
Mục Vỹ trầm giọng quát, không nể nang ai.
Thấy nhóm người Lí Trạch Lâm đã đi, may nghìn người còn lại trong Lôi Thần Cốc cũng lập tức rút lui, những người thuộc các thế lực khác thì nhìn Mục Vỹ với ánh mắt đề phòng.
"Xem nào, Lục Ảnh Huyết Điện, Tụ Tiên Các, vài người thuộc nhà họ Vỹ, vài người thuộc Thánh Đan Tông. Hừm, cũng đủ rồi".
Mục Vỹ gật gù nhìn bọn người kia.
"Cuối cùng ngươi là ai vậy hả?"
"Ta ấy à? Ta là kẻ mà bấy lâu nay các ngươi muốn giết nhưng không giết được!"
Mục Vỹ khẽ mỉm cười, giơ kiếm Phá Hư lên thật cao.
Hiện giờ, cấp bậc của kiếm Phá Hư đã là bán thánh khí rồi.
Đối phó với mấy chục nghìn võ giả còn chưa tới cảnh giới Niết Bàn, Mục Vỹ chỉ cần một chiêu để hạ gục.
Tiếng sầm đùng đùng vang lên, tia chớp bảy màu giáng xuống chớp nhoáng. Cùng với sự kết hợp của sấm sét, kiếm Phá Hư tỏa ra ánh sáng trắng nóng như đổ lửa, hô ứng với hào quang bảy màu kia.
Âm ...
Trong phút chốc, sấm sét ùn ùn bắn từ trên trời xuống như cơn mưa tầm tã, che lấp cả bề mặt vách đá.
Tiếng nổ vang trời làm ai cũng đau tai.
Một khắc sau, nơi mấy chục nghìn người đang đứng cháy đen toàn bộ. Tất cả biến thành mây khói.
Mục Vỹ nhìn hình ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3736206/chuong-643.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.