Một giọng nói trầm thấp đáp lại, sau đó đã có người chạy từ trong rừng cây ra, cầm một thanh kiếm hư không trong tay, chém giết tất cả.
Kiếm khí mạnh mẽ cùng lực xuyên thấu của thanh kiếm ảo đã khiến Thánh Vũ Dịch phải ngây ra tại chỗ.
Một lúc lâu sau.
Sóng yên biển lặng, còn tiểu đội một trăm người đã im bặt.
Mục Vỹ đáp xuống, một cơn gió nhẹ thổi qua.
Bụp, đội quân cả trăm người đó đều ngã xuống.
Mùi máu tanh dần bốc lên khắp khe núi.
Nhưng đám hoang thu của nui Đại Hoang bây giờ không còn quan tâm đến mùi máu tanh này nữa.
Nhìn thi thể nằm la liệt dưới đất, Mục Vỹ khẽ nhếch mép cười.
Hai người mà han muốn giết nhất đã chết rồi!
Đã hai năm trôi qua mà Thánh Vũ Dịch và Vỹ Vu vẫn quá yếu, dù họ miễn cuỡng bước vao cảnh giới Chuyển Thể, nhưng tiềm lực của bản thân đã cạn nên cũng chẳng thể vùng vẫy thêm được nữa.
Thánh Đan Tông và nhà họ Vỹ là hai kẻ thù số một của Mục Vỹ, tiếp theo sẽ tới Tụ Tiên Các, Lục Ảnh Huyết Điện cùng với Thất Tinh Môn và Ma tộc.
Đây là quyết tâm của Mục Vỹ, một trận tàn sát sắp diễn ra.
Cùng lúc đó, qua trận tập kích bất ngờ lần thứ nhất của hoang thú, dù người của các thế lực lớn đã tách nhau ra, nhưng vẫn có cách thức liên lạc lại, dần dà đội quân đã tập trung lại với nhau.
Nhưng hoang thú vẫn chưa ngừng tấn công, ngược lại còn điên cuồng hơn.
Đại A Ma nhìn về hướng điểm bắt đầu của long mạch trong dãy núi rồi không nhịn được nói: "Chắc nơi đó chính là lối vào của long mạch, thứ chúng ta cần tìm ở trong đấy!"
Tả Y Đặc và Địch Bố La gật đầu.
Bọn họ đã đến Trung Châu gần ba năm, nhưng không thể ngờ thứ mình cần tìm lại ở vùng Đông Hoang nghèo nàn này.
Song, đột nhiên có một đội khác bất ngờ xông ra rồi chạy như bay về phía lối vào đó.
"Tinh Bắc Dụ, các ngươi làm gì thế hả? Long mạch này là do Ma tộc ta phát hiện ra trước!"
"Làm gì ư? Đại A Ma, ngươi bị ngơ à?" Tinh Bắc Dụ cười nói: "Long mạch được các thế lực lớn cùng phát hiện, còn món đồ đó thì ai giành được thì người ấy thắng. Ma tộc các ngươi bất tài, không lấy được cũng đáng đời thôi!"
Tinh Bắc Dụ cười lớn, sau đó dẫn quân của Thất Tinh Môn chạy nhanh đi.
Lối vào long mạch đã ở ngay trước mặt, có kẻ ngu mới chờ Ma tộc đi trước.
“Đi!"
Đại A Ma lạnh mặt, dẫn chiến sĩ của Ma tộc chạy theo.
Nhưng khi hai phe chạy lên đỉnh núi thì lại phát hiện đã có một nhóm binh sĩ đã đi vào trong rồi.
"Bộ tộc Cốt Yêu!"
Thấy hàng nghìn người đứng trên đỉnh núi, Đại A Ma và Tinh Bắc Dụ đều ngẩn
ra
"Hai vị đến hơi muộn rồi!", Tam hoàng tử chắp tay sau lưng rồi cười nói: “Chẳng ai ngờ món đồ đó lại được giấu ở một nơi chẳng có gì đặc biệt này".
"Tam hoàng tử, bộ tộc Cốt Yêu các ngươi núp kỹ quá đấy, Quân Vô Tà là chính là Ngũ hoàng tử của tộc các người, nhưng đã bị Mục Vỹ giết mất, thế mà các người vẫn làm thinh".
“Mục Vỹ chẳng chết rồi còn gì?", tam hoàng tử hờ hững nói: "Hắn chết rồi thì coi như xong, nói sao thì ta cũng phải cảm ơn các ngươi!"
"Ngươi ... "
Đại A Ma nổi giận ngất trời, đích thân ma đế Tra Khắc của Ma tộc họ phải ra tay thì mới giết được Mục Vỹ.
Còn bộ tộc Cốt Yêu thì chẳng cần làm gì.
“Thôi đi, trong long mạch đầy rẫy nguy hiểm. Ta nghĩ bây giờ không phải lúc nên tranh cãi đâu, xuống đấy và phát hiện ra món đồ ấy rồi, ta nghĩ mới là lúc trận chiến thật sự bắt đầu, các ngươi thấy có đúng không?"
Tam hoàng tử nhìn Đại A Ma và Tinh Bắc Dụ rồi cười ha ha nói.
"Các ngươi thật là, những chuyện thế này sao có thể vắng mặt Thánh Tước Môn ta được!"
Đột nhiên có một tiếng cười khe khẽ vang lên từ một phía.
Lại thêm một đội quân hàng nghìn người nữa xuất hiện.
"A, người của Thánh Tước Môn luôn thích góp vui nhỉ, rảnh gớm!", trông thấy đám người đó, Đại A Ma tỏ rõ vẻ khinh bỉ.
“Chúng ta chỉ rảnh đúng lúc đúng chỗ thôi, chứ không như Ma tộc các ngươi, cả một đội quân lớn đều làm mồi cho bom cả!", Tước Nhất Minh cũng tỏ vẻ khinh khi đáp lại,
"Ngươi ... "
"Ngươi gì mà ngươi, thích đánh nhau thì lên đi!", Tước Nhất Kiệt tiếp lời: "Dẫu sao tiểu thế giới Tam Thiên vẫn chưa đánh đấm thoả thích, tiếp nào!"
"Được!"
Tinh Bắc Dụ đã đứng ra nói: "Không chỉ có bốn thế lực chúng ta đến đây đâu, người của Trung Châu cũng muốn ké phần, bây giờ chúng ta mà đánh nhau, coi chừng cho kẻ khác làm ngư ông đắc lợi".
"Tước Nhất Kiệt, Tước Nhất Minh, xuống đay đi rồi đừng hoi hận".
“Ngươi cũng thế!"
Đại A Ma vừa nói dứt câu đã gio tay lên rồi hô lớn: "Chiến sĩ của Ma tộc, những ai từ cảnh giới Niết Bàn trở lên thì theo ta!"
“Rõ!"
“Được, chúng ta cũng đừng ngây ra đây nữa. Thánh Tước môn, võ giả cảnh giới Niết Bàn hãy theo ta xuống dưới".
Theo Tru Tiên Đồ thì phía dưới chính là trung tâm khởi nguồn của Thiên Vận Đại Lục.
Nhưng nó đã bảo hắn tốt nhất là đừng mò đến đó, kẻo không chết rồi cũng không biết vì sao mình chết.
Nhưng thấy người của bốn thế lực lớn đã xuống dưới đó, sao Mục Vỹ có thể ngồi yên được.
Không vào hang cọp thì sao bắt được cọp con, lần này, Mục Vỹ chuẩn bị xông vào hang cọp thật rồi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]