Một bóng người mặc áo bào đen cầm thanh trường kiếm trong tay xuất hiện, toàn thân dày đặc ma khí.
Người đó kéo vành mũ xuống thấp nên trông càng u ám.
“Là ngươi!"
Nhìn thấy người này, Vỹ Vu tức giận quát: "Quốc sư của Đông Hoang, chính ngươi đã giết con trai ta mà giờ còn dám xuất hiện ư?"
Vỹ Vu nhìn Mục Vỹ rồi nổi giận quát mắng.
"Không sai, ta là quốc sư của Đông Hoang, nhưng ta còn một thân phận nữa, chắc ông rất muốn biết đúng không?"
Mục Vỹ ngẩng đầu lên rồi chầm chậm tháo chiếc mũ xuống, một gương mặt tuấn tú đã xuất hiện.
"Mục ... Mục Vỹ!"
Nhìn thấy gương mặt quen thuộc này, tay Vỹ Vu run lên.
"Ngươi ... ngươi chưa chết ư?"
Đến giọng nói của ông ta cũng trở nên run rẩy.
Hai năm trước, Mục Vỹ đã có thể đối phó với cường giả cảnh giới Chuyển Thể, dù bây giờ ông ta cũng đã đạt đến cảnh giới này, nhưng không biết rốt cuộc Mục Vỹ đã tiến bộ đến bước nào?
"Đúng là ta, ta chưa chết".
Nói rồi, Mục Vỹ giẫm lên chín tầng hồn đàn, các loại sức mạnh hoà lẫn với nhau lượn chầm chậm quanh người hắn.
"Cảnh giới Niết Bàn tầng thứ chín!"
Thấy thế, Vỹ Vu chợt thở phào một hơi.
Ông ta cứ ngỡ sau hai năm không gặp, chắc Mục Vỹ đã bước vào cảnh giới Chuyển Thể, khi đấu cùng cấp mà hắn dùng kiếm tâm thì chắc ông ta không phải đối thủ.
Nhưng bây giờ ...
"Ha ha ... lão phu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3735550/chuong-640.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.